HOÀNG QUYỀN - Trang 1498

Nói đoạn đứng lên, hai tay đặt lên vai Lưu Tam Hổ, chỉ hơi dùng sức,

Lưu Tam Hổ đang ngây ra như phỗng lập tức bị đẩy ngã xuống giường.

"Thân hình rất ngon, chỉ tiếc còn cần Lưu gia ta lao lực..." Lưu

Nguyên tươi cười hớn hở, "Lưu gia ta muốn chơi một trò vui vui, bé ngoan,
ngươi cố chịu đựng một chút."

Lưu Nguyên đưa tay mở ngăn kéo tủ bên cạnh, trong tủ chứa đầy

những thứ từa tựa như dây thừng roi da. Ung dung sắp xếp xong những thứ
đó, Lưu Nguyên một tay giữ chặt Lưu Tam Hổ, một tay ra sức xé toạc, chỉ
nghe một tiếng "roẹt", vạt áo của Lưu Tam Hổ đã bị xé xuống một mảng
lớn, lộ ra lồng ngực săn chắc, tỏa sáng rực rỡ giống như tơ lụa dưới ánh nến
tù mù.

"Đẹp ghê đó..." Lưu Nguyên tấm tắc khen ngợi, "Dung mạo cũng bình

thường thôi, nhung thân thể quả là khó gặp..."

Lưu Tam Hổ nhắm mắt, chau mày. Từ nãy đến giờ gã vẫn không hề

nhúc nhích, cũng không mở miệng, mí mắt nhắm chặt run rẩy kịch liệt,
dường như đang suy nghĩ dữ dội lắm. Cùng run rẩy còn có ngón tay của gã,
ngón tay ấy không ngừng túm chặt mép giường, khiến cái giường gỗ in hằn
từng vệt từng vệt dấu tay.

"Bé ngoan... Cố chịu đựng một chút..." Lưu Nguyên mỉm cười ám

muội, cầm một đoạn dây thừng tròng qua cổ Lưu Tam Hổ, lại vòng về lồng
ngực để trần của gã. "Bồi tiếp Lưu gia chơi cho thống khoái…”

“Mẹ kiếp!”

Chỉ nghe một tiếng gầm nhẹ giận dữ như sư tử rống, Lưu Nguyên kinh

hoảng, lập tức cảm thấy có kình phong đập vào mặt. Hắn kinh hãi ngẩng
đầu, liền thấy cái kẻ bị đè ngã ra giường tung người nhảy lên, giận dữ nhảy
bổ tới giữa không trung như một con sư tử lông vàng, tung một cước đá
ngã hắn, sau đó khom người quỳ gối, đầu gối hùng hồn đè lên lồng ngực

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.