HOÀNG QUYỀN - Trang 1506

"Ta tìm ngươi thương lượng, ngươi nghĩ cách nào đấy đưa ta vào bên trong
đi."

"Ta đưa ngươi vào trong đó?" Hách Liên Tranh bật cười, chỉ vào mũi

mình. "Ngay lão tử còn không vào được, còn thất tán với người phe mình,
đưa ngươi vào à? Sướng cho ngươi quá!"

"Ta vào sẽ hữu dụng hơn ngươi." Tên tiểu tư nghiêm túc nói, "Võ

công của ta cao cường hơn tất cả các ngươi, ta có thể cứu ra người ngươi
muốn cứu."

Hách Liên Tranh hừ lạnh một tiếng có vẻ khó chịu nhưng không hề

phản bác, chỉ lạnh lùng nói: "Ngươi sẽ cứu nàng? Đừng lừa gạt ta, ngày ấy
mẫu thân và đệ đệ nàng đã gián tiếp chết trong tay ngươi! "

"Không phải..." Tên tiểu tư sốt ruột, mở miệng muốn nói gì rồi lại

thôi, lát sau mới thở ra một hơi rồi tiếp, "Khi ta viết lá thư đó, những
chuyện về sau ở Hoàng Hải còn chưa xảy ra. Khi đó ta thấy chủ nhân do
dự, trong lòng cũng bất an. Ngươi không biết Kim Thược vệ tuy giao cho
chủ nhân nhưng bệ hạ vẫn luôn theo dõi… Sau sự kiện từ đường ở Hoàng
Hải bị bao vây, lòng ta rất... Song bức thư ta viết ra là giấy trắng mực đen,
cũng chẳng thể vãn hồi…"

"Cho nên ngươi hối hận rồi à?" Hách Liên Tranh lẳng lặng nghe rồi

lắc đầu. "Không, ta cảm thấy ngươi không đáng tin, những chuyện ngươi
làm đều vì chủ nhân mình, mà mọi việc chủ nhân ngươi làm đều vì vị trí
kia, hai ngươi bất cứ lúc nào cũng có thể vì điều mình coi trọng nhất mà trở
giáo đâm ngược... Ta không tin ngươi."

Tên tiểu tư lặng lẽ cúi đầu, hồi lâu mới cất giọng trầm trầm: "Ngài ấy

đã làm đến nước này rồi, ngày hôm đó… Ngươi cũng thấy mà, một người
thân phận cao quý như vậy lại tự nguyện chịu nỗi khổ kia... Ngươi còn
chưa chịu tin sao?"

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.