HOÀNG QUYỀN - Trang 1529

đóng, nàng nhanh chóng lăn qua đó, nhảy lên, vươn tay mở rộng cánh cửa,
tia sáng mờ trong tay cùng lúc lóe lên giữa bóng tối.

“Vù!”

Có thứ gì đó bị kích thích, gào thét tiến vào thư phòng, “rầm” một

tiếng ghim lại ở nơi nào đó, kéo theo âm thanh ong ong chấn động.

Nàng vừa cất tiếng thét, Tấn Tư Vũ đã bổ nhào tới, hướng về phía

giường mỹ nhân trong trí nhớ. Nhưng tay hắn chạm vào khoảng không,
trong cơn kinh hãi hắn khẽ quát: “Thược Dược!”

Nàng gào thét, núp bên dưới cửa sổ, run lẩy bẩy, “Có người!”

“Xoẹt.”

Tấn Tư Vũ châm đèn, giơ cao trong tay. Ánh đèn ảm đạm chiếu lên

mặt hắn, thần sắc lo âu nổi lên giữa hai chân mày. “Thược Dược!”

Hắn rảo bước chạy tới, ôm nàng vào lòng. “Sao nàng lại lăn đến tận

đây?”

“Có người!” Nàng nằm trong lòng hắn, vặn vẹo người chỉ thẳng vào

cửa sổ. “Vừa rồi ngài đi đóng cửa sổ, ta nằm trên giường, bỗng dưng cảm
thấy có người lao tới, lướt qua giường kéo ta lên. Có lẽ hắn phát hiện mình
nhầm người, bèn ném ta đi, nên ta ngã ra ngoài, rơi xuống tận đây… Ơ, hắn
đâu rồi?”

Nàng hoảng hốt nhìn quanh, hít một hơi khí lạnh, hỏi tiếp: “Người

đâu?”

Tấn Tư Vũ nhìn nàng chằm chặp. Trông nàng hết sức chật vật, thanh

gỗ mềm mà Nguyễn lang trung dùng để cố định khớp xương trên tay nàng

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.