HOÀNG QUYỀN - Trang 1583

Bàn rất dài rất rộng, các ghế kê cách nhau rất xa, nói là ngồi bên cạnh

chứ thực ra vươn tay cũng không với tới. Khai tiệc nàng không để ý đến
người khác mà rót một ly rượu nâng lên trong tay kính Tấn Tư Vũ, một hơi
uống cạn, ôn nhu nói: “Cung chúc Vương gia phúc thọ vạn năm, năm nào
cũng vui vẻ như ngày hôm nay.”

Tấn Tư Vũ nhìn những ngón tay trắng như tuyết của nàng đang nâng

chén ngọc, phản chiếu lấp lánh dưới ánh đèn, không thể nhìn ra là tay trắng
hơn hay chén trắng hơn. Một ly rượu trôi xuống bụng, gương mặt đã hơi
ửng hồng, an nhàn trầm tĩnh như bông hoa soi mình xuống nước. Hắn vội
mỉm cười nâng chén, chưa uống đã cảm thấy lòng mình mịt mờ như khói
mỏng, hơi ngà ngà say.

Nàng ngồi xuống, bấy giờ mới cầm chiếc muôi cán dài múc canh cho

Tiểu Ngốc, nói: “Đây là canh sò tươi, vào mùa này ở đây rất hiếm có, Tiểu
Ngốc ngươi nếm thử đi.”

Thiếu niên kia không chờ thị nữ dâng lên tận nơi mà lẳng lặng tự nâng

bát, uống từng ngụm từng ngụm một cái vô cùng cẩn thận, dường như đang
thưởng thức mùi vị sò tươi mà người sống ở phương Bắc rất khó được nếm
trải.

Y cụp hàng mi dài xuống, không nhìn đến bất kỳ ai, chỉ nhìn những

mẩu sò tươi trắng như tuyết bồng bềnh giữa bát canh.

Y vừa mới ăn cơm cùng Tông Thần trong căn viện của mình, nghe

Tông Thần căn dặn tất cả mọi việc y phải làm đêm nay, chợt nghe tin
Vương gia mời cả hai cùng đón giao thừa. Việc này vốn không nằm trong
kế hoạch của bọn họ, lúc ấy Tông Thần thoáng kinh ngạc, chỉ sợ mọi
chuyện càng thêm rắc rối. Hai người lo lắng chạy tới nơi, cứ đinh ninh sẽ
xảy ra biến cố gì, nhưng vừa bước vào cửa đã thấy nàng ngẩng đầu lên,
nhìn sang họ nở một nụ cười ấm áp.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.