HOÀNG QUYỀN - Trang 1632

khôn vặt, nhờ vào vận may mới tạm thời chưa rơi vào thế hạ phong. Ngươi
tưởng ngươi có tư cách đàm phán với ta, làm túi khôn của ta hay sao?
Ngươi dựa vào đâu chứ?"

Mấy câu này hắn nói vừa nhanh vừa vội, trên gương mặt tái trắng nổi

lên một tầng ửng đỏ.

Phượng Tri Vi lại không hề tỏ ra giận dữ, nhìn Tấn Tư Vũ trong cơn

kích động với vẻ hứng thú, chờ hắn nói xong mới cười hỏi: “Ta dựa vào
đâu ư?"

Nàng tựa vào bàn, nhìn xuống Tấn Tư Vũ, đón nhận ánh mắt của hắn,

nhẹ nhàng nói: "Dựa vào ta mười lăm tuổi đã vào thư viện Thanh Minh,
một cuốn Trạc Anh làm nên danh xưng vô song Quốc sĩ; dựa vào ta mười
sáu tuổi đã đặt chân vào Nội các, xuất sứ đi Hoàng Hải chỉ huy việc kiến
tạo Thuyền bạc sự vụ ti; dựa vào ta mười bảy tuổi đã được bái làm Phó
tướng, dưới vách núi Bạch Đầu đánh bại mười vạn binh của Đại Liêu
ngài!"

“…”

Căn phòng rơi vào im lặng suốt một khoảng thời gian dài, đến tiếng

hít thở cũng không nghe được. Dường như hơi thở của ai đó đã bị nỗi kinh
ngạc và chấn động khủng khiếp ép ngược vào trong bụng, rất lâu sau mới
nghe một âm thanh mảnh như tơ nhện từ từ nổi lên giữa bầu không khí tràn
ngập mùi thuốc và hơi khói nhạt, cuốn theo mùi vị cay đắng thoang thoảng.

“.. Quả nhiên... Là ngươi."

Phượng Tri Vi đứng thẳng người, mỉm cười xá dài. "Người Thiên

Thịnh, Thị lang bộ Lễ, Phó tướng Ngụy Tri bái kiến An vương của Đại
Liêu."

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.