HOÀNG QUYỀN - Trang 1640

Tuy nghi vấn trong lòng đã tiêu tan đi một chút song hắn không hề

biểu lộ ra mặt, chỉ cười nhạt nói: "Cho dù Ninh Dịch không chịu lui binh vì
ngươi thì sao? Chẳng lẽ tự ta không đánh lui được y chắc? Y đến rất đúng
lúc, có gan thâm nhập vào biên giới Đại Liêu, động đến Phổ Thành của ta,
ta muốn y có đi mà chẳng có về!"

"Nếu điện hạ thật sự muốn đánh ngay bây giờ, thì ta cũng không biết

làm sao cả." Phượng Tri Vi so vai, mỉm cười nói, "Chỉ tiếc hôm nay Thiên
Thịnh đã phục kích đại doanh thành công, lại thêm rối loạn trong Phổ
Thành, coi như điện hạ đã gặp thất bại nhỏ. Mà nếu Ninh Dịch đã dám đến
đây, thì tuyệt đối không chỉ mang theo số binh mã ít ỏi dùng để phục kích.
Trên biên cảnh chắc chắn có đại quân chờ sẵn, vậy là sẽ tạo thành thế trận
hai bên bao vây lẫn nhau, tất phải nổ ra một trận đại chiến mới có thể giải
quyết. Nhưng tình thế bây giờ, liệu có thích hợp cho một trận đại chiến
không?"

Tấn Tư Vũ im lặng.

"Quân Liêu vừa bại, binh lính bổ sung còn chưa đến kịp, phải đợi sang

năm sau mới có thể bù đắp hoàn toàn. Giờ lại đang là ngày Tết vui tươi,
mọi người đều đi hái lộc chúc Tết, thế mà ngài lại đảo lộn kế hoạch tác
chiến vào mùa xuân sang năm của bộ Binh, gây cảnh can qua; một khi khai
chiến, thì Giám quân trong Phổ Thành ắt sẽ báo lên triều đình, trong đó
nhất định sẽ nhắc đến trận thua vì bị phục kích và hỗn loạn trong Phổ
Thành. Tin này truyền vào tai bệ hạ, thì ngài lại thua thêm một trận nữa.
Chưa kể còn bị các huynh đệ ngồi trong kinh của ngài khua môi múa
mép..." Phượng Tri Vi cất giọng chân thành tha thiết, "Dù sau đó ngài có
thắng, thì cũng không tính là thắng."

Tấn Tư Vũ dứt khoát không mở miệng.

"Kế sách phù hợp bây giờ là nhanh chóng ép Thiên Thịnh lui binh, sau

đó chỉnh đốn Phổ Thành, xoa dịu Giám quân, cố gắng thu hẹp tình hình đến

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.