HOÀNG QUYỀN - Trang 173

Là ông chú đẹp trai ngày nào tháng nào năm nào cũng mang một xu

trong người, trèo tường kỹ viện làm thơ mong gặp kỹ nữ hạng ba, sau đó bị
kim hoa truy sát dọc đường, rơi xuống chân Phượng Tri Vi…

Tiểu Tân, Tân Tử Nghiễn.

Chẳng qua Tiểu Tân bây giờ đã không còn vẻ chật vật như hôm ấy, mà

ung dung thong thả ra dáng con người, đang nửa cười nữa không nhìn
phòng ăn lộn xộn, liếc nhìn Phượng Tri Vi, lười nhác hỏi: “Lại đánh nhau
à?”

Phượng Tri Vi cảm thấy chứ “lại” này thật là đáng ngờ.

Một đám người lao tới, tranh nhau kể lể với ông Phượng Tri Vi và tùy

tùng của nàng ngang ngược kiêu ngạo gây hấn sinh sự bẻ chân bẻ tay đuổi
tận giết tuyệt… ra sao. Ngôn từ đẫm máu thái độ sôi nổi, kẻ thấy thương
thâm kẻ nghe rơi lệ, ngay cả tên hung thú Phượng Tri Vi nghe xong cũng
cảm thấy mình thật sự đã gây tội ác tày trời khiến lòng người căm phẫn.

Cố Nam Y từ đầu đến cuối vẫn không hề nhúc nhích, không hề nhìn

Tân Tử Nghiễn đứng giữa đám người. Từ khi ngón tay của y bị đánh văng
ra, toàn bộ sự chú ý của y đều tập trung vào một kẻ đứng sau lưng Tân Tử
Nghiễn.

Người kia mặc trường bào màu đen tuyền với áo trong màu đỏ nâu,

nét mặt cứng đờ như đeo mặt nạ, hoàn toàn dửng dưng với cảnh tượng
trước mắt, trước ánh mắt Cố Nam Y cũng vờ như không thấy, làm như ánh
phi kiếm lóe lên đẩy văng ngón tay Cố Nam Y ban nãy tuyệt nhiên không
dính dáng đến mình.

Tân Tử Nghiễn một mực mỉm cười lắng nghe, ánh mắt dừng lại trên

Lâm Thiều, Lâm Tế được vây giữ biển người lớp lớp, sóng mắt lóe lên.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.