HOÀNG QUYỀN - Trang 176

Thuần Vu Mãnh trái lại chẳng hề hấn gì, cười ha há chen lấn bên cạnh

Phượng Tri Vi, nói: “Buông ra, buông ra, nghe Viện trưởng xử lý!”

Một nhóm mỗi người một vẻ mặt, bị giải về tĩnh thất ở hậu viện, lạ

một nỗi chẳng ai để ý đến kẻ đầu sỏ là Cố Nam Y, mọi người đều muốn
quên y đi giống như con người này chưa hề tồn tại.

Nhưng bản thân Cố Nam Y sẽ không quên. Thấy Phượng Tri Vi bị đưa

đi, cũng lập tức bay theo. Phượng Tri Vi liếc nhìn ông chú chơi bời với vẻ
ngưỡng mộ – liếc mắt một cái là biết ngay Cố Nam Y chỉ được dùng mưu
không thể dùng sức mà địch lại, đúng là thần nhân mà!

Phia sau thư viện có một căn viện nhỏ, chuyên dùng để cấm túc đệ tử

phạm lỗi. Một căn nhà nhỏ chu vi một trượng, ngăn thành bảy tám gian,
bên trong chỉ kê một giường một bàn, trổ một cái cửa sổ bé xíu nằm tít trên
cao.

Phượng Tri Vi đếm đếm, thầm nghĩ vừa khéo mỗi người một gian.

Nàng đẩy cửa bước vào một gian phòng nhỏ, trước khi đóng cửa nàng

nghe được một câu: “Hối lỗi cho cẩn thận! Bảy ngày!”

Bảy ngày.

Phượng Tri Vi quay đầu, thấy Tân Tử Nghiễn đứng chắp tay ở đằng

xa, gương mặt tươi cười hớn hở, duy chỉ có ánh mắt không cười.

Được rồi, bảy ngày… Phượng Tri Vi mỉm cười, đợi hết bảy ngày cấm

túc có lẽ mọi chuyện đều đã trôi qua.

Căn phòng nhỏ rất yên tĩnh, nàng ngồi xếp bằng nhắm mắt suy nghĩ,

vừa hay nhân dịp này, mình sẽ lĩnh hội thêm một ít võ công ghi lại trên
quyển sách. Nàng cảm thấy mỗi lần mình thử tu luyện pháp môn luyện khí
ghi trên sách thì đều cảm thấy khoan khoái vô cùng.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.