HOÀNG QUYỀN - Trang 186

Vừa sờ, đã đụng phải một tấm “chăn đệm” phập phồng, da thịt ấm áp,

trơn nhẵn…

Phượng Tri Vi rụt tay lại như bị rắn cắn.

Không thể thế được…

Rồi nàng gom hết dũng khí quay đầu lại, quả nhiên bi ai trông thấy vị

thiếu gia nào đó say sưa đến đệ không biết trời trăng gì nữa đang bị nàng
ngủ đè lên người…

Gương mặt y chìm một nửa trong bóng tối, dáng y say ngủ tĩnh lặng

yên bình, lại không giống với vẻ tĩnh lặng như nước ngày thường, mà mang
theo chút bất an nhè nhẹ, đôi mày dài giấu sau bàn tay hơi chau lại.

Không hiểu vì sao, chỉ cần ngắm tư thế say ngủ của người này, nàng

sẽ càm thấy không khó xung quanh chìm trong an lành, như đóa hoa quỳnh
trên cây ngọc nửa đêm lặng lẽ nở rộ.

Ánh mắt Phượng Tri Vi lướt rất nhanh trên non nửa gương mặt ấy, hơi

do dự một chút, rồi nàng nhấc cái nón che lên, nhẹ nhàng phủ lên gương
mặt y.

Nàng không muốn nhìn thấy.

Có một số chuyện, không dính dáng đến sẽ hạnh phúc hơn là nhúng

tay vào.

Làm xong nhưng việc này, nàng mới ngẩng đầu nhìn lên, phát hiện ra

kẻ ném đá đánh thức nàng hóa ra là cái cậu Lâm Thiều cổ quái ngang
ngược kia.

Chẳng phải cậu ta cũng bị cấm túc sao? Sao đã kịp leo lên trên đó rồi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.