HOÀNG QUYỀN - Trang 189

Men say cò chưa tan hết, rượu kia vốn là loại mạnh hàng đầu, dù tửu

lượng có khá hơn cũng không uống được quá ba chén. Phượng Tri Vi đi
một lúc, dạ dày bỗng dưng sôi lên ùng ục, nàng cuống cuồng tìm một xó để
nôn ra. Nôn xong, ngẩng đầu lên bỗng phát hiện ra cảnh vật trước mắt
trông là lạ.

Bốn bề cây cối sum suê, thấp thoáng có một tòa tiểu lâu. Tiểu lâu nằm

trong bóng tối, chẳng thấy đèn đóm gì.

Thoạt nhìn cũng không có gì khác lạ, nhưng mắt Phượng Tri Vi hơi

nheo lại.

Xung quanh tòa lầu này, hình nho có bày trận pháp… Thoạt nhìn cứ

ngỡ rất gần, nhưng muốn tiếp cận thì còn khó hơn lên trời.

Nàng có thể đi đến nơi này là nhờ vào cuốn sách kia. Gần đây thường

xuyên giở sách ra xem, nàng đã thuộc nằm lòng một vài trận bộ pháp.

Trong lúc vô tình nàng đã đặt chân vào vòng ngoài của một nơi quan

trọng nào đó chăng?

Phượng Tri Vi muốn chạy ngay, nhưng mới nhấc được nữa người lên

đã lập tức đổ rạp xuống.

Ngay gần đó, có tiếng bước chân gọn gàng, còn có tiếng tay áo cuốn

gió.

Hoa cỏ chỉ khẽ rung rinh, xua tan ánh nắng từ đằng xa chiếu tới. Có

điều kiểu rung rinh này rất quái đản, không phải sự rung động của cành lá,
mà là cả vạt cây bụi thấp bé dày đặc kia đều khẽ khàng di chuyển.

Ngay sau đó, một mảng đen đặc khác lao ra từ những lùm cây đang

chuyển động kia.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.