HOÀNG QUYỀN - Trang 194

Trước đã nàng đã ngắm kỹ địa hình, lăn về phía mặt đất có sườn dốc,

một lần này lăn xa được mấy trượng, sau đó nhảy lên bỏ chạy.

Người sau lưng hình như chẳng hề gấp gáp, vẫn bình thản nhìn nàng

chật vật chạy trốn. Khi thân hình nàng sắp thoát khỏi tầm mắt, kẻ đó đột
nhiên vẫy nhẹ tay, giữa kẽ ngón tay chẳng biết từ bao giờ đã kẹp sẵn một
cây nỏ nhỏ tinh xảo kì quái.

Nỏ này không giống như được chế tác ở Trung Nguyên, hai phía có

tua đỏ hình rắn rủ xuống, mũi tên nỏ dài ngắn không đều, sáng loáng lại
nhuốm hồng, nhìn trong bóng đêm như có dòng máu rĩ ra.

Kéo tay, lên dây, dài tên, gió thổi bay phần phật sợi tua gài nỏ và tóc

người kia, lướt qua đôi gò má nhẵn nhụi. Trong bóng tối thân thể ai sáng
rực rỡ như trăng, trong ánh trăng đóa mạn đà la màu vàng nhạt bừng nở.

Đầu mũi tên sắc bén, nhắm thẳng vào giữa lưng Phượng Tri Vi.

Ở đằng xa, Phượng Tri Vi quay lưng về phía người kia, đầu không

ngoái lại, giơ cao một vật gì đó.

Vật kia tròn mà lại dài, lóe lên ánh kim sáng loáng, trên đỉnh loáng

thoáng thấy một cái móc kéo. Ngón tay nàng đang móc chặt vào đó.

Nhìn thoáng qua, thì hình như là một cây hỏa tiễn tín hiệu.

Cây nỏ đỏ thẩm đột nhiên khựng lại, trong khoảnh khắc tên sắp bắn ra,

ngón tay người kia kéo một cái, nháy mắt đã thu nỏ về.

Chỉ trog tích tắc y dừng lại, Phượng Tri Vi đã chạy thoát. Người kia

đứng trong bóng đêm đen thẫm, nhìn theo bóng bóng dáng linh hoạt của
nàng hết sức thuần thục xuyên qua trận pháp nhìn có vẻ đơn giản nhưng hết
sức phức tạp, lẳng lặng chuồn xa.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.