HOÀNG QUYỀN - Trang 205

"Hả?"

"Vương gia thật sự không nghĩ đêm qua thảo dân chỉ xông bừa vào đó

chứ?" Phượng Tri Vi thản nhiên nói, "Mật lâu che giấu kĩ càng, cơ quan
trùng trùng điệp điệp, lẽ nào thật sự có người chỉ đi lung tung mà đến gần
nơi đó được?"

Nàng cất giọng thản nhiên, ánh mắt lại chăm chú nhìn vào cửa chính.

Long kỳ màu vàng đi đầu tiên đã đung đưa lọt vào tầm mắt, thánh giá sắp
giá lâm rồi.

Ninh Dịch không hề biến sắc, đôi mắt lại thêm mấy phần âm u. Đây

đúng là điều khiến y kiêng dè, nên vừa rồi mới không ra tay ngay lập tức.
Một phần là vì trong trường hợp này y không tiện ra tay diệt khẩu cho lắm,
phần khác cũng vì y lo lắng Phượng Tri Vi bị kẻ khác sai khiến.

Lúc này Phượng Tri Vi không chút e dè mở lời, càng khắc sâu nỗi hoài

nghi của y. Mà một khi Phượng Tri Vi đã bị kẻ khác sai khiến, thì nhất định
phải lần dây tìm gốc truy ra chủ mưu đằng sau, mạng của tên tiểu tử này...

Y mới thoáng trầm ngâm, tiếng bước chân đều đặn của Ngự Lâm quân

đã tiến lại gần, khôi giáp xanh thẫm lập lòe ánh sáng lạnh lẽo. Thị vệ đi
hàng đầu đã có thể nhìn bao quát cả quảng trường, họ đang quét qua quét
lại bằng ánh mắt sắc lẻm như chim ưng, tìm ra tất cả những người những
vật có thể gây bất lợi cho sự an toàn của bệ hạ. Ánh mắt đó, đã sắp quét đến
trướng quan.

"Đám kỳ binh dưới đất kia, đêm qua đã đi làm gì, bây giờ đang ở

đâu?" Phượng Tri Vi dời ánh mắt khỏi cửa chính, lại bắt đầu dương dương
tự đắc nhìn quanh bốn phía, "Ồ, thảo dân có vài người bạn học ở Chính sử
viện và Quân sự viện, sao hôm nay hình như không đến?"

Ánh mắt Ninh Dịch lóe lên, đột nhiên cười gằn.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.