HOÀNG QUYỀN - Trang 21

Một người sống không quá hai mươi tuổi, nghĩ nhiều như thế mà làm

gì?

Nàng lững thững đi vòng qua góc tường hoa, mà không hề phát hiện

phía sau tường hoa có một người vẫn luôn lặng lẽ quan sát.

Thu trọn vào mắt vẻ buồn rầu và bất đắc dĩ trên gương mặt nàng.

Một góc tường hoa bắc một dàn dây leo thường thanh, gió thổi qua

dây leo chỉ nghe tiếng phiến lá rì rào lay động, không hề cảm nhận được sự
tồn tại của con người. Giữa những phiến lá xanh thẫm mơ hồ lộ ra đôi mày
hơi chếch lên như cánh chim, nhuốm màu xanh chàm như bóng núi xa.

Rất lâu sau đó.

"Ninh Trừng."

"Dạ."

"Ngươi thử nói xem..." Nam tử dựng thẳng cổ áo lông, ánh hào quang

rực rỡ che hờ dung nhan, đôi mắt thấu suốt như lưu ly ẩn chứa nét cười
lanh lẽo, "Có nên giết nàng hay không? Nàng phá đám việc của ta, ngoài ra,
ta vẫn luôn cảm thấy... nàng ta hơi nguy hiểm."

"Chủ nhân." Nam tử áo xám dung mạo bình thường đứng bên cạnh y

nghiêm túc ngắm nghía bóng lưng cô gái đang đi xa dần, bấm đốt ngón tay
tính toán rồi nghiêm nghị đáp: "Mất nửa khắc."

Mất nửa khắc, có nghĩa là trong nửa khắc sẽ làm xong trọn gói từ giết

người đến hủy xác đến xóa đi mọi dấu vết.

Đưa tay xoa cằm, nam tử khoác áo lông cười mà như không, nhìn

thuộc hạ có trực giác siêu phàm của mình: "Dạo này ngươi lề mề quá đấy."

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.