HOÀNG QUYỀN - Trang 217

Vậy là đành phải phái người phi ngựa vào trong cung lấy đáp án được

cất kĩ - bởi xưa nay chưa bao giờ phải dùng tới, nên đã quên mang theo.

Sau một lúc lâu, từ sau rèm sa truyền ra tiếng hô kinh ngạc khe khẽ.

Đáp án cũng là một mớ loằng ngoằng gà bới y hệt như thế, còn vẽ khó

nhìn hơn Phượng Tri Vi nhiều, mọi người đành so từng nét một thì không
sai chút nào. Ngơ ngác cả buổi, đáp án mới được đưa ra phía sau bình
phong.

Sau tấm bình phong, Thái tử nghe hạ nhân bẩm báo, bèn cúi người

nhìn ra bên ngoài, cười nói: "Phụ hoàng, không ngờ hôm nay lại có người
giải được đề rồi."

Hoàng đế vóc người cao gầy, vận hoàng bào tươi sáng "à” lên một

tiếng, bảo: "Thư viện Thanh Minh mấy năm nay đều do con quản lý, càng
ngày càng thêm nhiều nhân tài xuất hiện, đúng là không uổng công trẫm
đích thân tới xem lần này."

Thái tử có vẻ phấn khỏi ra mặt, nhớ lại trước đó mấy ngày mình đã trò

chuyện với lão lục, lão lục nói gần đây có vài chuyện làm bệ hạ ưu phiền,
ví như Đại Liêu nhiều lần quấy rối biên ải, hải tặc Hoàng Hải cướp đoạt
biên dân... chi bằng khuyên bệ hạ ra ngoài giải sầu. Thư viện Thanh Minh
mấy năm nay có vài nhân tài, bệ hạ mà gặp cũng sẽ cảm thấy an ủi. Tốt
nhất là cuộc thi này hãy làm long trọng hơn một chút, truyền ra ngoài cũng
thể hiện rõ uy phong của đại quốc chúng ta, thể hiện nước ta nhân tài lớp
lớp, trấn an dân chúng đang kinh hoàng, tiện thể dọa dẫm đám trộm cướp
không an phận kia. Hôm nay xem ra đúng là đã khiến bệ hạ vui vẻ, nhưng
hắn không muốn chia công với lão lục, lời ra đến miệng lại nuốt ngược trở
về, cười nói: "Phụ hoàng chăm lo việc nước, Thiên Thịnh ta lại đương thịnh
như mặt trời ban trưa, tài sĩ trong thiên hạ đều tụ về Đế Kinh, hôm nay giải
cuốn Trạc Anh Quốc sĩ xuất thế, cũng để cho những phường trộm cướp có
mắt không tròng kia nhìn cho rõ, sớm ngày an phận!"

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.