HOÀNG QUYỀN - Trang 259

phong làm Hàn Lâm Học sĩ, lưu lại chỗ trống để ngày sau còn tiến thân…”

“Chỉ là một chức chính lục phẩm thôi, Đại học sĩ cho rằng Quốc sĩ

không đảm đương nổi ư?” Thiên Thịnh đế liếc xéo sang, Phượng Tri Vi bất
chợt cảm thấy nét mặt kia rất giống Ninh Dịch.

“Thần không dám!” Diêu Anh lập tức tạ tội.

Phượng Tri Vi không hề do dự: “Thần lĩnh chỉ!”

Cần gì phải làm bộ làm tịch, cần gì phải giả vờ chối đây đẩy. Thứ nhất

muốn chối cũng chối không được, vật Hoàng đế ban xuống dù là bánh
nướng có nhân hay là cạm bẫy cũng đều phải nhận, ngươi không nhận ông
ta liền nghi ngươi có ý đồ khác. Thứ hai Phượng Tri Vi cho rằng không có
chuyện gì thật sự không thể ứng phó, con người ta trước hết phải ở đại vị
này, mới có quyền đối thoại ngang hàng với những cường quyền ức hiếp
trên thế gian.

Nàng đã chịu đủ cảnh nhúng nhường từng bước, lúc nào cũng bị coi

kinh.

Dẫu tiến một bước là vách núi lởm chởm, cũng còn hơn trọn đời rơi

vào bụi bặm cho người ta phỉ nhổ.

Bước ra khỏi chính đường, chúng thần chờ bên ngoài đã sớm nhận

được tin tức, nhao nhao xông lên chúc mừng tân quý.

Dưới ánh nắng nhàn nhạt, thiếu niên tân quý khí chất ung dung, ý cười

thân thiết mà không dung tục, tựa như gốc cây ngọc một mình tỏa hương,
thu về vô số ánh mắt ngưỡng mộ.

Mọi người bị ánh mắt mê hoặc, nheo mắt ngẩng mặt nhìn lên thiếu

niên đứng trên bậc thềm, trong lòng tính toán nên dùng cách gì để kết giao
với vị cận thận thiên tử một bước lên mây này.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.