HOÀNG QUYỀN - Trang 293

nhỏ xuất thân tầm thường, Phụ hoàng tuyệt đối sẽ không gả muội cho hắn
… Thiều Ninh, muội không muốn sống cùng phu quân mà mình thật lòng
yêu thương sao? Muội không muốn cầm sắt giao hòa với hắn, nắm tay nhau
trọn đời, sống cuộc sống mà mọi nữ nhi đều ao ước ư?”

Trong phòng lặng đi, nghe loáng thoáng có hơi thở dồn dập. Ánh trăng

thanh lãnh rọi tới, chiếu lên vành tai đỏ ửng của Thiều Ninh. Song sự đanh
thép và giận dữ vừa rồi ở nàng ta đã dần dần biến mất, trong không khí luẩn
quẩn hơi thở e thẹn, ngọt ngào mà tràn trề hy vọng.

… Phượng Tri Vi nấp sau rèm, dở khóc dở cười.

Từ bao giờ mình đã biến thành mồi nhử trong ván cờ hoàng gia?

Thôi được rồi, nàng biết Thiều Ninh có hơi … ấy ấy … Nhưng nàng

cũng chỉ đinh ninh đó là tính tò mò của trẻ nhỏ mà thôi. Kiều nữ được
người ta vây quanh cung phụng, hiếm khi gặp một kẻ không đoái hoài gì
đến mình, dĩ nhiên phải nổi hứng thú, không ngờ rằng … Rễ tình đã đâm
sâu?

Ngay đến Thái tử cũng đã nhìn ra, còn lấy nàng làm mồi nhử Thiều

Ninh!

Phượng Tri Vi toát mồ hôi hột.

Đang quay lưng vào Phượng Thi Vi, Thiều Ninh bỗng đổi tư thế, xoay

người tựa vào song cửa trầm tư. Ánh trăng chiếu nghiêng nghiêng lên
khuôn mặt nàng ta, Phượng Tri Vi giật mình, vừa mới dời sự chú ý, chợt
nghe Thiều Ninh thét lên kinh hãi: “Đại ca huynh tính làm gì …”

Phượng Thi Vi ngoảnh đầu, bắt gặp hàn quang lóe mắt. Thái tử cười

gằn, tay cầm trường kiếm không biết đã rút ra hồi nào, chém thẳng vào
Ninh Tế.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.