HOÀNG QUYỀN - Trang 344

Từ phủ Nguỵ Học sĩ đến phủ Thu Đô đốc, chi cách nhau vẻ vẹn mấy

chục bước chân.

Phượng Tri Vi lấy bước chân của mình thong thả đo quãng đường kia,

bước nhẹ nhàng tựa mấy gió, tựa như khoảng cách mấy trượng này thực sự
có thể đi một cách dễ dang nhường ấy.

Như thể không bị đuổi ra khỏi phủ, không có đêm tuyết bơ vơ kia,

không nương thân nơi kỹ viện, không bị vu oan trên phố, không bị truy sát
ở Thanh Minh, không nhờ gió cuốn mây vầ, trong vụ án phản nghịch của
hoàng triều thuận thế leo lên rồi đứng vững.

Theo sau nàng là Yên Hoài Thạch và Thuần Vu Mãnh. Yên Hoài

Thạch xem ra còn hăng hái hơn nàng, chuyện giới thiệu lông cừu đã thương
lượng xong xuôi với bộ Hộ. Hôm qua hắn gửi một phong thư về Hoàng
Hải, Yên gia lập tức cho vài vị trưởng bối địa vị cao đến kinh, hẳn sẽ hết
lời khen ngợi hắn. Chân mày khoé mắt của Yên công tử, chỉ hận không thể
viết đầy bốn chữ “Đời này viên mãn.”

Gần đây Thuần Vu Mãnh nhận chức Kỵ tào tham quân ở Sách vệ

thuộc Trường Anh vệ. Trong ba vệ “Huân, Vũ, Sách” của Trường Anh vệ,
thì Sách vệ là thân tín nhất, đóng gần hoàng cung đại nội nhất, có thể ngủ
lại trong nội đình. Đáng ra hắn còn không vào được Sách vệ, nhưng sau
cơn loạn lạc, Trường Anh vệ bị thanh lọc, còn trống rất nhiều ghế. Cha hắn
đã được phong làm Chinh Bắc phó soái, thiếu gia nhà Thuần Vu vớ được
một công việc béo bở là chuyện khỏi phải bàn.

Trải qua cơn biến động này, Thuần Vu Mãnh nhờ được Phượng Tri Vi

giữ lại, trì hoãn chuyến đi Trường Anh vệ báo danh mà thoát khỏi một vụ
phiền phức, nên hắn phục Phượng Tri Vi sát đất, cam nguyện làm tôi tớ tiền
hô hậu ủng.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.