HOÀNG QUYỀN - Trang 38

Phượng Tri Vi ngoảnh đầu, không thèm nhìn mặt Phượng Hạo.

"Hạo Nhi!" Một tiếng thét giận dữ đột ngột truyền đến, mọi người

quay đầu lại mới thấy Thu phu nhân - nữ chủ nhân trong phủ không biết đã
đứng ngoài cửa từ bao giờ, mà Phượng phu nhân vừa lên tiếng đang đứng
ngay bên cạnh, hằm hằm nhìn Phượng Hạo.

Phượng Hạo vừa thấy Phượng phu nhân, lập tức nhào về phía bà, la to:

"Mẹ ơi! Mấy bà này đánh con đau quá!"

Phượng phu nhân xanh mét mặt mày, thấy Phượng Hạo bổ nhào về

phía mình, ống tay áo bà không gió mà bay, bàn chân thoáng di chuyển.
Nhưng bà nhanh chóng ghìm chân lại, cánh tay đưa lên hơi cứng nhắc, đón
lấy Phượng Hạo đang nhào tới, ôm nó vào trong lòng.

Phượng Tri Vi làm như không thấy, ánh mắt chợt lóe lên một tia sáng -

tư thế vừa rồi của mẹ, trông hơi kì kì...

Nhưng dường như đó chỉ là ảo giác của nàng, nháy mắt sau Phượng

phu nhân đã ôm con trai vào lòng, khẽ khàng an ủi.

Thu phu nhân bình tĩnh chứng kiến tất cả, nghe An đại nương hấp tấp

chạy tới thuật lại câu chuyện nhân tiện thêm mắm dặm muối, bất chợt quay
đầu hỏi Phượng Hạo, "Hạo Nhi, có phải Tri Vi bảo cháu ngồi chờ dưới cửa
sổ không?"

Cả căn bếp lặng thinh, Phượng Hạo còn đang bận làm nũng đành

ngẩng đầu lên, động tác cứng đờ, môi mấp máy mấy cái rồi nhìn sang
Phượng phu nhân cầu cứu.

Ngón tay Phượng phu nhân giần giật, nhìn sang chỗ khác. Phượng Tri

Vi thấy bà lặng lẽ chùi sạch vệt thức ăn màu vàng óng dính vào ống tay áo,
thứ đó vừa dính lên người bà khi Phượng Hạo nhào về phía bà.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.