HOÀNG QUYỀN - Trang 434

“Con thật là có hiếu.” Thiên Thịnh đế vỗ vỗ lên tay con gái, mặt mày

giãn ra thư thả, lại bảo Phượng Tri Vi, “Hôm nay cũng nhờ ngươi vô ý
trúng một đao, dù hại ngươi đau đớn da thịt, nhưng lại giúp Sở vương rửa
sạch oan uổng, kể ra cũng nên thưởng cho ngươi. Sau này hãy đi theo Diêu
các lão học cách xử lý công việc trong triều, cũng có thể nâng cao kiến
thức.”

Những lời này nói ra, Hoàng tử và chúng thần lại run rẩy chân mày.

Diêu Anh là Thủ phụ đương triều, có quyền phiếu nghĩ(*), đại sự trong
thiên hạ đều được ông xem trước và đưa ra phương hướng xử lý. Bây giờ
Thiên Thịnh đế để Ngụy Tri làm văn thư thuộc cấp của ông, nhìn như giáng
chức, nhưng hàm nghĩa trong đó lại sâu không tả xiết, xem ra muốn bồi
dưỡng thiếu niên này thành Thủ phụ tương lai.

(*)Từ thời Minh – Thanh có lệ Nội các sẽ đọc tấu chương và nghĩ sẵn

hướng giải quyết cũng như những câu chữ phúc đáp, viết lên một tờ giấy
đính kèm trước khi tấu chương đó đến tay Hoàng đế, hành động này gọi là
“phiếu nghĩ”.

Đến lúc này ánh mắt mọi người đều trở nên nóng bỏng, không thể nói

rõ là ghen tị hay bất an.

Phượng Thi Vi tạ ân, trong lòng lại nổi cơn cảnh giác – Thiên Thịnh

đế không thể không nhìn ra, trong vài vị các lão thì Thủ phụ Diêu Anh
không hợp tính nàng, Thứ phụ Hồ Thánh Sơn lại coi trọng nàng; bây giờ
chuyển sang chỗ Diêu Anh, chưa chắc đây là chuyện tốt. Lão Hoàng đế
này, lại chơi trò cân bằng quyền lực của ông ta sao?

Thiều Ninh nhìn nàng bằng ánh mắt sáng rỡ, cất tiếng cười giòn tan:

“Thật lòng chúc mừng Ngụy đại nhân, ngài cũng như Sở vương ca ca của
chúng ta, thiếu niên đắc chí, một bước lên mây.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.