HOÀNG QUYỀN - Trang 447

Hách Liên Tranh đi tới, nàng lập tức tìm lại bản thân, nhanh chóng ung
dung bình thản trở lại.

“Phải.” Hách Liên Tranh nghiêng đầu ngắm nghía nàng, cảm thấy cô

gái này mặt hơi vàng một chút, mày hơi rủ một xíu thôi, nhìn kỹ thì cũng
chẳng xấu xí cho lắm. Vả lại gã thích thứ khí khái tưởng như bình lặng mà
thật ra gặp việc gì cũng bễ nghễ của nàng, không ngăn nổi mình càng nghĩ
càng vui sướng, bèn vung tay, “Bát Bưu!”

Tám hộ vệ dũng mãnh cầm roi vàng đáp trả vang dội, cất bước tiến

lên.

“Sính lễ!”

Tám người đều rút từ trong ngực áo ra một cái gói nhỏ bằng vải vàng,

dâng lên một cách trân trọng.

Bảo bối quý hiếm gì đây?

Phượng phu nhân lại giận dữ đến dựng ngược chân mày, đang định

giẫm bẹp mất cái gói vải này, song bắt gặp ánh mắt không đồng tình của
Phượng Thi Vi, đành nuốt giận lùi lại một bước.

“Dâng sính lễ quý giá nhất của dân tộc ta, cho nữ nhân của ta.”

Hách Liên Tranh cất cao giọng, “Cũng như chim diều hâu không rời

bỏ không trung, đàn dê không rời thảo nguyên, mọi dũng sĩ của Hô Trác
Thập Nhị Bộ, đều không rời nó!”

Bát Bưu động tác đều tăm tắp, vén lớp vải vàng.

Một đống nhỏ mịn như bột, lóa mắt như tuyết.

Muối ăn.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.