HOÀNG QUYỀN - Trang 449

phảng phất sự bất đắc dĩ mơ hồ và nỗi buồn tinh tế, tựa như vô số tia lửa
nhỏ lấp lánh trong bầu trời đêm màu xanh tím dày đặc sương mù, xa xăm,
mờ ảo, mỹ lệ mà không thể nắm bắt.

Một đôi mắt như thế, kết hợp với thần sắc rạng rỡ trên gương mặt, gã

thấy mặt nàng dường như không vàng nữa, mày cũng không rủ, từng nụ
cười từng cái nhíu mày đều mang sắc thái vừa đoan trang lại phong lưu,
như áng mây bay lượn trên bầu trời, lặng lẽ che phủ, tắm ướt những người
bên dưới; thấy cao, thấy xa, rồi lại thấy dịu dàng.

Hách Liên Tranh vốn rất không thích ngẩn đầu nhìn lên bất cứ kẻ nào,

nhưng không hiểu vì sao, lúc này đây gã không hề cảm thấy tư thế này có
gì bất thường. Dường như nàng cúi người đứng trên đó, còn gã đứng dưới
hành lang ngẩng đầu nhìn lên, chính là lẽ đương nhiên phải thế.

Đang lúc ngẩn ngơ, chợt nghe cô gái đứng trên cao kia tươi cười rạng

rỡ, nói: “Thiếp nghe nói nam nhi thảo nguyên cầu hôn nữ nhi đều phô bày
vũ lực, thể hiện uy nghi và khí khái như hùng ưng. Thế tử có bằng lòng thể
hiện phong thái trước mặt thiếp không?”

Hách Liên Tranh nghe đến chữ “thiếp”, nháy mắt đã liên tưởng đến

trướng vải hoa mỹ, ánh nến đỏ thẫm, tân nương đầu đội mũ hoa, da thịt
trắng mịn như mỡ đông … Lập tức mặt mày hớn hở đáp: “Được! Nam nhi
chiến thắng, mới xứng đáng cưới nữ tử ưu tú nhất!”

“Vậy thì tốt.” Phượng Tri Vi “mảnh mai yếu ớt” uyển chuyển ngồi

xuống, nói, “Thiếp không biết võ công, cũng không thể để ngài thử sức với
hộ vệ trong Thu phủ. Thiếp có một nha hoàn tùy thân cực kỳ thân thiết, xưa
nay vẫn luôn mến mộ phong thái của hùng ưng thảo nguyên, ngài có chịu
chỉ bảo nó một chút không?”

“Nha hoàn tùy thân của cô ấy à?” Hách Liên Tranh cười lớn, “Ta

không đánh nhau với nữ nhân, nhưng nếu là nha hoàn ‘tùy thân’ của cô, ta

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.