HOÀNG QUYỀN - Trang 465

phận của cấp cao trong thư viện, hai chứ Ti nghiệp được khắc lên mặt lệnh
bài màu đồng cổ.

Kẻ kia giật mình, vừa quay lại đã thấy Phượng Tri Vi cười tít nhìn

mình, nói: “Diêu công tử, tinh thần hăng hái ghê.”

“Là ngươi à.” Con trai của Thủ phụ Đại học sĩ Diêu Anh là Diêu

Dương Vũ, từng bị Cố Nam Y giẫm gãy ngón tay, vốn đã bị hai chứ Ti
nghiệp kia dọa cho hết hồn, nhưng thấy đối phương là kẻ tử địch Ngụy Tri,
trong lòng bỗng nổi lên ngọn lửa vô danh, khóe miệng nhếch lên, giọng
điệu dài ngoằng, “Sao vậy? Ti nghiệp đại nhân cũng muốn chơi thử một lần
sao? mười lượng bạc, ai chơi cũng có giá này …” Hắn nhón tay nhặt lệnh
bài xoay xoay, nhoáng cái đã quăng véo lệnh bài ra ngoài, “Lệnh bài cũ nát
của ngươi, không đáng giá!”

Lệnh bài rơi “cách” xuống đất, âm vang trong trẻo, mọi người đều im

thin thít.

“Không đáng giá hả?” Phượng Tri Vi vẫn giữ nguyên nụ cười, “Vật do

hoàng gia chạm khắc, Nội Vụ ti giám sát chết tạo, bệ hạ đích thân phong
thưởng, cha ngươi tận tay trao … Ta rất muốn dùng nó đổi mười lượng bạc,
chỉ e bệ hạ không ưng, cha ngươi không chịu, pháp độ tôn nghiêm của
đường đường hoàng triều Thiên Thịnh ta không đồng tình. Nhặt lên cho
ta!”

Đoạn đầu nàng vẫn mỉm cười thong thả mà nói, đến câu cuối cùng

ngữ điệu bỗng trở nên đanh thép, bẻ ngoặt bất ngờ như một luồng kiếm
quang. Mọi người vốn đang đờ đẫn lắng nghe, trong nháy mắt đều bị giọng
nàng chấn động đến run rẩy cả người.

Diêu Dương Vũ nhìn chằm chằm Phượng Tri Vi với vẻ khó tin, hắng

chưa bao giờ thấy một Phượng Tri Vi luôn luôn ôn hòa đến khi nổi giận lôi
đình lại đáng sợ đến thế, như cánh chim loan mới rồi còn đang uyển chuyển

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.