HOÀNG QUYỀN - Trang 482

Cố thiếu gia bắt đầu leo tháp một cách bình tĩnh.

Y leo một mạch đến đỉnh tháp, trên đó có một sân thượng nhỏ. Cố

thiếu gia đặt mảng tường lên sân thượng, tìm hai tảng đá chống hai bên, rút
kiếm, xoẹt xoẹt viết vài chữ trên mảng tường bên dưới Hách Liên Tranh,
sau đó không thèm liếc gã lấy một cái, đã đi xuống.

Hách Liên Tranh run lẩy bẩy trên bức tường đặt ở đỉnh tháp cao mười

trượng.

Trông rất giống một đóa hoa sen màu đen thẹn thùng trước cơn gió

lạnh…

Mặt tường bên dưới, mấy chữ to đùng phơi ra ngạo nghễ.

“Quân leo tường, diễu phố thị chúng!”

Hách Liên Thế tử cũng không thị chúng được bao nhiêu, một chuyện

động trời như thế chẳng mấy chốc mà truyền đến tai Tân viện trưởng. Viện
trưởng đại nhân tức tốc chạy về từ chỗ biên soạn, đích thân giải cứu Thế tử
gia kim quang lấp lóe khí lành dào dạt.

Chất keo do cái đinh tan chảy mà thành, thật ra chẳng có gì đặc biệt,

từ từ rồi cũng bong ra, ngoại trừ giữ lại mấy cọng lông của Thế tử gia trên
tường làm kỉ niệm vĩnh cửu, thì cũng không có gì tổn thương- Phượng Tri
Vi hành sự luôn có chừng mực, ngay cả kẻ báo tin cho Tân Tử Nghiễn đến
giải cứu cũng do nàng sắp xếp.

Hách Liên Tranh vô cùng hối hận, nếu sớm biêt thứ này không đáng

sợ đến thế, thì đáng ra lúc ấy gã nên nhảy xuống. Bây giờ thì hay rồi, cặp
đùi gã đã bị cả thư viện thưởng thức.

Cả thư viện thưởng thức cũng không thành vấn đề, nhưng cớ sao

người nên thưởng thức nhất lại không thưởng thức được cơ chứ?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.