HOÀNG QUYỀN - Trang 485

“Phượng Tri Vi phải đi.” Hách Liên Tranh hình như không phát giác ai

kai đã chạm gần đến ngưỡng bùng nổ, gã rung ủng, tràn đầy hào hứng nói,
“Vừa nãy, ta đã xác nhận với bộ Lễ rằng ta sẽ đưa vị hôn thê Phượng Tri Vi
tham dự, danh sách đại khái đã được bộ Lễ báo cho Nội các xét duyệt xong
rồi.”

Phượng Tri Vi lặng thinh, ngấm ngầm nhìn đăm đăm vào Hách Liên

Tranh từ trong bóng đêm, tự hỏi mình phải dùng cách gì mới có thể thủ tiêu
nam nhân này một cách êm thấm.

“Cô nhìn ta như thế làm ta thấy kỳ kỳ.” Hách Liên Tranh ngồi dậy, tỏ

ra hứng thú, vuốt cằm ngắm nghía Phượng Tri Vi, “Giống như loài xích
ưng đặc biệt nham hiểm trên núi Bạch Đầu ở thảo nguyên Hồ Luân, nấp
trong núi rừng tối om om, rồi bất thình lình bắn ra khỏi ngọn cây, mổ người
ta một cú, cực độc, cực hiểm, cực mạnh- ấy, nhìn sang đây cho ta xem
nào.”

Trên đời còn có một nam nhân mặt dày mày dạn đao thương đâm

không thủng dầu muối ngâm không thấm thế này ư!

Phượng Tri Vi chợt phác giác, thật ra Sở vương điện hạ rất dễ nói

chuyện, thật ra Tiểu Cố thiếu gia rất đỗi ôn nhu, thật ra nam tử trong thiên
hạ mặt mũi trông đều khả ái, trước kia đúng là nàng đã đặt yêu cầu quá cao.

“Ta bảo ngươi này, Ngụy Ti nghiệp tốt nhất đừng nên đi.” Hách Liên

Tranh chợt thu nét mặt tươi cười, “Với thân phận hiện giờ của ngươi, rất
được yêu mến, nhưng cũng vô cùng nguy hiểm. Mấy vụ khánh yến trong
cung này, các bên có quan hệ phức tạp, chỉ cần thoáng sơ suất không chừng
đã rơi vào bẫy người ta. Ngươi phải biết rằng, càng là thứ quý giá mà mọi
người khó đoạt, lỡ đâu đến cuối cùng không lấy được, thì kẻ khác sẽ càng
muốn phá hủy nó.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.