HOÀNG QUYỀN - Trang 503

Có điều tay nghề điêu khắc tinh xảm tuyệt luân, từng sợi tóc đều tạc ra

cảm giác phiêu dật tung bay. Vừa thoát ra khỏi địa đạo tối om đã rơi vào
quầng sáng hỗn loạn, sẽ rất dễ khiến người ta nhìn lầm.

Pho tượng này dường như là vô giá, lại đặt ở cửa ra của địa đạo này,

xem ra thật sự có chút quỷ dị.

Phượng Tri Vi tiến lên vài bước, sau lưng bức tượng mỹ nhân kia là

một khối thủy tinh lớn, xuyên qua khối thủy tinh có thể lờ mờ nhìn thấy
cảnh vật bên ngoài, nào cây cối sum suê, nào cầu vòm nước chảy. Có một
góc mái cong nhô ra, rủ xuống một chiếc chuông vàng chuyển màu đen,
xem ra là một gian cung thất, có điều tất cả cảnh vật đều toát ra vẻ suy tàn
tĩnh mịch.

Đứng trong đây không nghe thấy tiếng mưa rơi bên ngoài, cơn mưa

bụi dày vẽ những đường ngang xéotrên mặt thủy tinh trong suốt. Nấp trong
địa đạo, xuyên qua bóng tối tĩnh lặng nơi đây, nàng ngắm cơn mưa hoang
hoải ngoài đó, tựa như cách một tầng “Tiền Trần kính” xa xôi trong truyền
thuyết, ngắm những việc đã phủi bụi trong ký ức từ lâu, chuyện xưa đã ngả
vàng, mỹ nhân sớm già nua, đâu đó vang lên tiếng hồ cầm ai oán, một giấc
Nam Kha(1).

(1)Giấc Nam Kha: Chuyện kể rằng Thuần Vu Phần nằm mơ thấy mình

đến nước Đại Hòe, thi cử đỗ đạt, lấy được Công chúa, trở thành Thái thú
một vùng, nhưng về sau thua trận mất đất, bị tước hết phẩm vị trở thành
thường dân, đúng lúc ấy chàng tỉnh dậy và thấy mình nằm dưới gốc hòe
cạnh một tổ kiến lớn, cuộc đời đầy thăng trầm vừa rồi chỉ là một giấc chiêm
bao. Về sau điển cố giấc Nam Kha được dùng để chỉ sự hư ảo của cuộc đời
cũng như vinh hoa phú quý.

Đáy lòng Phượng Tri Vi chợt trào lên cảm giác thê lương không tên.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.