HOÀNG QUYỀN - Trang 524

“Đúng vậy.” Ninh Dịch ngẩng đầu lên, ngón tay vô thức co giật, vô

tình phất qua trước mặt Phượng Tri Vi, hơi lạnh buốt khiến nàng giật mình
run lên.

Ninh Dịch nhận ra nàng đang run rẩy, bèn đưa tay giải huyệt cho nàng.

Phượng Tri Vi ngồi ra xa y một chút, ngẫm nghĩ, cúi người kéo chậu sưởi
lại gần hơn.

“Nàng thương ta chịu rét phải không?” Người phía sau khẽ hỏi, giọng

nói trầm mà êm.

“Đâu có.” Phượng Tri Vi chối bay chối biến, “Y phục còn chưa khô,

tôi kéo lại gần để hong thêm một chút.” Nàng rút một cái gối nhét vào ổ
chăn để ngăn cách, Ninh Dịch cười cười, không ép buộc nàng. Phượng Tri
Vi nhìn nụ cười của y lại cảm thấy xấu hổ, đành phải kiếm chuyện mà nói:
“Sau đó thì sao?”

“Sau đó thì thế này.” Ninh Dịch bình tĩnh nói, “Trong quân từ trên

xuống dưới đều yêu cầu Phụ hoàng trừ khử yêu nghiệt, đó là khoảng thời
gian đặc biệt, Phụ hoàng cũng không còn đường khác. Hai tháng sau mẫu
phi sinh ta ra, bỗng có tin đồn bà bị băng huyết sau khi sinh, ‘nằm miết trên
giường bệnh’ hai tháng nữa thì đi.”

“Những điều này đều do ma ma kể cho ta nghe thuở nhỏ. Từ khi chào

đời ta chưa từng được gặp mẫu phi, cũng cứ đinh ninh rằng bà đã chết. Khi
ấy Phụ hoàng thương ta sớm mồ côi mẹ, bèn bế ta đến chỗ Hoàng hậu –
bấy giờ Thiên Thịnh còn chưa lập quốc, bà ấy vẫn chưa phải Hoàng Hậu.
Đến đó được hơn mười ngày thì ta bắt đầu lâm bệnh nặng, nghe nói là bệnh
sốt ở trẻ con, đại để là không cứu sống được. Hoàng hậu bẩm lên Phụ
hoàng, Phụ hoàng thở dài một chặp rồi cũng thôi.”

“Nhưng đêm hôm đó khi ta đang thoi thóp chờ chết, trong viện của

Hoàng hậu bỗng có ma quỷ tác quái. Khi ấy mọi người đều đinh ninh ta sắp

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.