HOÀNG QUYỀN - Trang 536

Mấy người ôm những tâm tư riêng, nhưng bước chân ai cũng nhanh lẹ.

Thiều Ninh cười nói có phần đắc ý: “Các ngươi đứng ngây ra đó làm gì,
còn không mời giùm ta…”

Nàng ta cũng đột ngột ngây ra.

Đằng trước, trong vườn hoa đổ nát đang diễn ra cảnh đánh đấm tưng

bừng. Một cô gái mặt vàng tóc tai bù xù, đằng đằng sát khí xanh mặt nhe
nanh, cầm cái cuốc trồng hoa gỉ sét, đôi mày dựng ngược, chặt chém hăng
say, đông một búa tây một chày truy sát Ninh Dịch, miệng không ngừng la
to: “Nộp mạng đây… tên cuồng đồ này…”

Còn Ninh Dịch một tay chắp sau lưng, cau mày không ngừng tránh né.

Mọi người liếc một cái là nhìn ra y căn bản đang tránh chứ không đánh; cô
gái mặt vàng kia chém cây cối xung quanh tơi bời hoa lá, lại không chạm
nổi vào một vạt áo của y.

Ninh Dịch vừa tránh vừa nhíu mày quát khẽ: “Đủ rồi! Dừng tay! Cô

điên rồi hả! Bị làm sao thế!”

“Có chuyện gì vậy?” Thiều Ninh ngó chằm chằm, ngây ra.

“Phượng…” Hách Liên Tranh cũng ngó chằm chằm, rồi nhanh chóng

lao lên, “Phượng Tri Vi! Sao nàng lại ở đây! Nàng đang làm gì thế!”

Phượng Tri Vi bị gã kéo mạnh ra, cái cuốc trong tay không khống chế

nổi, bắn ngược lên, đập “bốp” vào đầu Hách Liên Tranh, sưng lên một cục
xanh lè.

Hách Liên Tranh “a” một tiếng, che đầu, nhưng vẫn không buông tay

Phượng Tri Vi. Gã siết chặt tay nàng, tức tốc hỏi: “Nàng làm sao thế, nàng
làm sao thế?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.