HOÀNG QUYỀN - Trang 538

Bấy giờ Công chúa Thiều Ninh và Ngũ hoàng tử cũng nhìn ra có điều

gì không ổn, hoài nghi liếc mắt nhìn nhau. Phía bên kia, Ninh Dịch hai tay
trống không lạnh lùng nói: “Truy sát cái gì chứ? Cô ta là một kẻ điên! Lúc
trước ta đang đứng trong ngự hoa viên trú mưa thì cô gái này đường đột
xông đến. Ta khong muốn so đo với nữ nhân, cũng không muốn dây vào
phiền toái, nên vẫn một mực tránh né, thế mà cô ta đuổi theo đến tận đây…
Đó là cô gái đi cùng Hách Liên Thế tử ư? Vừa hay vừa hay, xin hãy mang
đồ của ngài đi giùm.”

Phượng Tri Vi đang bận giả điên cũng phải ném cho Ninh Dịch một

cái nhìn oán hận – ngươi mới là “đồ” ấy! Không, ngươi còn không bằng đồ
vật!

Thiều Ninh há hốc miệng, ánh mắt khó giấu nổi vẻ thất vọng. Ngũ

hoàng tử đột ngột đưa tay ra kẹp lấy uyển mạch của Phượng Tri Vi bắt thử
sơ sơ, rồi cũng phải nhíu mày. Trong cơ thể cô gái này quả nhiên khí tức
hỗn loạn, mạch động kỳ quái, hình như có chứng điên tiềm tàng.

Hắn quay sang Hách Liên Tranh với vẻ ngờ vực, thầm nghĩ vị hôn thê

có vấn đề hay không, hiển nhiên Hô Trác Thế tử phải rõ ràng nhất.

Ánh mắt của Hách Liên Tranh lại xoáy vào bàn tay hắn nắm cổ tay

Phượng Tri Vi, mày rậm rướn lên, rảo bước tiến tới, nói: “Điện hạ, tay vị
hôn thê của ta đặt nhầm trong tay ngài rồi.”

Ngũ hoàng tử ngẩn người, rồi vội vàng xấu hổ buông tay, sắc mặt

thoắt xanh thoắt đỏ. Hách Liên Tranh lại không thèm để ý đến sắc mặt của
hắn, đưa tay kéo Phượng Tri Vi lại gần. Phía đối diện, ánh mắt Ninh Dịch
lóe lên, rồi y quay đầu sang chỗ khác.

“Vị hôn thê của Thế tử mắc chứng điên ư?” Thiều Ninh hỏi rất thẳng

thắn, “Trước kia có không?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.