HOÀNG QUYỀN - Trang 539

Phượng Tri Vi thẫn thờ vung cái cuốc, trong lòng đã có chút bất an,

không biết Hách Liên Tranh sẽ đáp lại thế nào. Nếu gã cũng tỏ ra hoài nghi,
thì cho dù hôm nay có qua cửa, ắt cũng để lại hậu hoạn.

“Nàng ấy à…” Hách Liên Tranh ôm chặt Phượng Tri Vi vào trong

lòng, “thâm tình” vuốt ve mái tóc nàng, ánh mắt ý vị sâu xa, giọng nói càng
ngân nga ác, “Nàng ấy à…”

Phượng Tri Vi bị gã nhìn đến độ toàn thân nổi da gà, lẽ nào tiểu tử này

đã đoán ra chuyện gì thật rồi? Gã thông minh đến thế ư?

“Nàng ấy à…” Hách Liên Tranh vẫn tiếp tục ngân nga, mấy người kia

bị dụ, ai nấy mắt sáng bừng bừng, ngay đến Ninh Dịch quay đi vờ như
không để ý cũng phải nhíu mày.

Phượng Tri Vi không nhịn nổi, lẳng lặng véo Hách Liên Tranh một cái

rõ đau.

Hách Liên Tranh lập tức đổi sắc mặt, nghiêm túc đáp: “Có.”

“Vậy hả…” Thiều Ninh tối sầm mặt lại.

“Mọi người cũng biết mà, “Hách Liên Tranh tiếp tục sờ soạng, mặc

cho ngón tay Phượng Tri Vi cấu véo, đôi mắt tựa đá quý vẫn sáng long
lanh, lại còn ra vẻ ngại ngùng mở miệng, “Lần trước ta đến Thu phủ cầu
hôn bị đuổi ra, khụ khụ… Lần đó, thật ra, chính là như thế…”

“Ra vậy…” Lúc này mọi người đều có vẻ vỡ lẽ.

Mọi người đều biết câu chuyện Hách Liên Thế tử cầu thân bị đuổi ra

khỏi Thu phủ, nhiều ngày ngậm miệng không nói. Bấy giờ đã lưu truyền rất
nhiều phiên bản, trong đó còn có người nói Phượng tiểu thư la lối om sòm,
chẳng qua mọi người không tin đó thôi. Bây giờ chính miệng đương sự kể

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.