HOÀNG QUYỀN - Trang 55

"Tôi đánh cược." Ninh Trừng hào hứng sán lại gần.

Nam tử chẳng ừ hừ gì, hai người đứng trên cầu, thấy nàng đi thẳng

một mạch không hề do dự giống như đã có mục tiêu. Thế rồi nàng dừng
chân trước một cánh cửa treo đèn hoa lan, vấn tóc theo kiểu của nam, sau
đó, dứt khoát gõ cửa.

Ninh Trừng xanh mặt.

Gương mặt nàng hơi nghiêng, mỉm cười nói gì đó với người ra mở

cửa. Người bên trong hình như ngớ ra tại chỗ, mà Ninh Trừng biết đọc
khẩu hình đứng trên cầu cách đó rất xa cũng loạng choạng muốn ngã ngửa.

Trên cầu, nam tử chợt cười khẽ.

Đôi mắt đen láy như mặc ngọc của y lóe lên một tia sáng lạ lùng mà

sắc bén, giống như vực sâu tĩnh lặng bao năm bị cơn gió cuốn theo tuyết
thổi từ bầu trời bên ngoài vào, khơi lên trùng trùng sóng cuộn.

Y đứng giữa vạn trượng nắng hồng phía đầu cầu, đóa mạn đà la màu

vàng nhạt thêu trên áo choàng đen tung bay trong gió. Cơn gió lạnh dữ dội
thổi tới tiếng nói chuyện đằng xa, hình như y nghe trong gió có tiếng thiếu
nữ gầy yếu kia hỏi tú bà Lan Hương viện ra mở cửa một câu bình thản mà
điên khùng.

"Chỗ của bà, có cần quy nô(*) không?"

(*) Thời xưa kỹ nữ bó chân, không tiện đi lại, mỗi khi được khách gọi

phải có một người đản ông cõng đến điểm hẹn. Những gã đàn ông làm
công việc dắt gái cho khách này gọi là quy nô.

"Tiểu Tri, nghe nói ngoài chợ có một loại hoa lụa nhuộm lốm đốm

mới, ra mua mấy bông về đây cho ta!"

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.