HOÀNG QUYỀN - Trang 58

Vừa nghiêng người tránh ra, vừa ngoảnh đầu lại, gọi với vào trong

viện bằng giọng khàn khàn: "Các cô nương, có khách...”

Tiếng gọi này nàng học được do thường nghe quy nô Trương Đức đón

khách, nên nghe không thuần thục, giọng điệu hơi cứng nhắc, khiếm đám
vương tôn công tử kia lập tức cười phá lên.

"Lan Hương viện kiếm đâu ra tên quy nô mới này vậy? Đón khách mả

sao gọi lên như tiếng đàn bà rên rỉ trên giường."

"Trương Đức đi đâu thế? Sao lại thay bằng tiểu tử lơ ngơ này?"

Một đám người vênh váo khinh người cười sằng sặc đi qua bên cạnh

nàng. Phượng Tri Vì cúi gằm mặt xuống, thấy tà áo kia cũng lướt qua
người mình mà không mảy may phản ứng, nàng mới lặng lẽ thở phào. Chợt
nghe một gã công từ cười cười chỉ vào nàng, bảo ma ma đang đón khách:
"Đợi bao giờ chúng ta chơi trò tửu lệnh(*) thì gọi tiểu tử này đến hầu hạ!"

(*) Một trò chới rất phổ biến trong những bữa tiệc rượu, cách chơi là

chọn một người ra lệnh, những người khác phải tuân lệnh người này,
thường là đọc thơ từ hoặc câu đối, ai trái lệnh sẽ bị phạt uống rượu.

Ma ma đớ người, miễn cưỡng đồng ý rồi nháy mắt ra hiệu cho Phượng

Tri Vi lại gần, khẽ thì thào: "Cẩn thận một chút! Ây dà..."

Ma ma tỏ ra lo lắng, không hề hồ hời vui mừng vì có khách sộp tìm

đến tận cửa. Phượng Tri Vi nhìn bà kinh ngạc, ma ma có vẻ nghiêm túc, hạ
giọng nói: "Thấy cái gã gầy gầy áo vàng kia không? Nghe nói gã đó là hạng
quái thai, người ta bảo đầu bài Nhuyễn Ngọc Nhi của Quan Hoa cư trước
cửa nhà ta đã bị gã chơi đến tàn đời, Cẩu ma ma của Quan Hoa cư cậy
mình có người chống lưng, muốn làm to chuyện lên, chưa đầy vài ngày đã
bị người ta bức bách đến độ phải phá viện đóng cửa, ây, sao hôm nay lại
đến đây cơ chứ? Đừng có kiếm chuyện với ta mà..."

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.