HOÀNG QUYỀN - Trang 590

không thấy ly rượu nữa – ly rượu đã bị nàng ném đi để phục vụ màm kịch
kia.

Mới chỉ là tiếng nhạc đã chấn động lòng người, Thiên Thịnh đế liền

thay đổi thần thái hờ hững xưa nay, đánh rơi cái chén, khẽ ngồi thẳng người
lên.

Quầng sáng đỏ thẫm từ những ngọn cung đăng xung quanh đột ngột

tối đi, lấp lóe ánh sáng đỏ mờ nhạt.

Bỗng ánh sáng đỏ bùng lên, trên ao sen trước điện chợt có một người

bay lên múa trên một đóa sen khổng lồ!

Khoác một dải lụa vàng yêu diễm, vạt vũ y đón gió, búi tóc linh xà

gương mặt phù dung, đôi mày uốn lượn như yêu, mi tâm điểm một đóa hoa
ba la màu vàng kim, sáng rực như nỗi tương tư.

Nàng ta ôm cây đàn tỳ bà màu vàng, ngón tay thon thon đánh ra

những tiếng lanh lảnh, nhẹ nhàng cất bước giữa hoa sen sau cơn mưa, lá
sen lay động hết xòe rồi úp, sóng xanh nước biếc bắn lên nhè nhẹ. Dáng vẻ
nàng ta nhẹ nhàng uyển chuyển diễm lệ như ảo ảnh, eo thon ngón mềm, lật
tới lật lui như tơ lụa, mềm mại đến khó tin. Các động tác lại càng thêm mị
hoặc, rõ ràng là điệu múa phi thiên đoan trang, nhưng khi nàng ta nhảy lại
toát ra vài phần diêm dúa, Nét diêm dúa ấy nấp sau vẻ đoan trang, như ẩn
như hiện, trái lại càng rung động lòng người hơn cả điệu múa yêu kiều kia.

Nữ tử trên tiệc, ái nấy sắc mặt ửng hồng; nam tử trên tiệc, ai nấy hít

thở dồn dập.

Thiên thịnh đế cố gắng kiềm chế, nhưng vẫn không nén được hơi thở

gấp gấp, cảm thấy cô gái kia múa ở đằng xa, rõ ràng chỉ thấy lờ mờ dung
nhan, nhưng nụ cười này đôi mày này tựa dung hoa nở rộ, dường như chỉ
dành riêng cho mình.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.