HOÀNG QUYỀN - Trang 68

Ba nghìn lượng bạc không cao không thấp, đây là số tiền thông

thường mấy tay công tử như gã có thể tự bỏ ra mà không kinh động đến bậc
trưởng bối nhà mình. Làm người không thể quá tham lam, Phượng Tri Vi
cảm thấy mình mới khiêm nhường làm sao.

"Trên người ta... không có... ngần ấy bạc..." Lý công tử đau mướt mồ

hôi, nhìn nàng bằng ánh mắt như nhìn ma quỷ, "Ngày mai ta sẽ sai người...
đưa tới..."

"Đặt xuống dưới viên gạch thứ ba ở chân tường tây ngõ Đông Trì. Hy

vọng trước khi ngân phiếu của ngài đưa tới, tôi đã nghe tin ngài rời kinh."
Phượng Tri Vi thỏa mãn gật đầu, âm thầm tính toán phải làm sao để lấy tiền
một cách an toàn.

"Chớ giở trò bịp bợm." Ánh mắt bình tĩnh của Phượng Tri Vi lấp lánh

dưới ánh mặt trời, đối phương thấy thế lại co rúm, "Kẻ có xuất thân danh
giá đừng bao giờ nghĩ đến chuyện đối đầu với hạng dân đen lấy đấu đong
không hết như tôi, bởi chúng tôi chỉ có hai bàn tay trắng, chẳng còn gì để
mất."

Lý công tử mồ hôi dầm đìa, cắn môi gật đầu - nếu lúc trước gã còn

nuôi suy tính khác, thì giờ này nhìn vào ánh mắt Phượng Tri Vi cũng đều
rơi rụng sạch. Thiếu niên mảnh mai này, dẫu làm gì sắc mặt vẫn bình thản.
Bản thân sự trấn định này đã đáng sợ lắm rồi mà ánh mắt kia còn đáng sợ
hơn, phía sau làn sương mơ màng là nét quật cường vô hạn.

Tuy kẻ này chưa hề buông một lời uy hiếp thật sự, nhưng gã tin chắc

rằng, nếu gã thật sự muốn trả thù thì thiếu niên này có chết cũng phải kéo
gã theo làm đệm lót.

"Ba ngày sau khi rời kinh lại phái người đến đúng chỗ ấy nhận đồ, rồi

bảo họ cưỡi khoái mã dồn roi đưa đến cho ngài, không chừng vẫn còn kịp."

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.