HOÀNG QUYỀN - Trang 689

“Phụ hoàng không trúng độc.” Ninh Dịch nhìn ra nghi vấn trong đôi

mắt nàng, hồi lâu mới mở lời, có phần cay đắng, “Kẻ nào muốn làm loạn,
thì kẻ đó xui xẻo.”

Phượng Tri Vi giật mình, trong khoảnh khắc cõi lòng nàng lạnh buốt-

Hoàng đế quả nhiên không trúng độc!

Nhớ lại câu nói của Thiên Thịnh đế khi ngã xuống “Dịch nhi, đi tra

xem”, nàng bất thình lình toát mồ hôi lạnh đầm đìa- một người bị đâm dẫn
đến trúng độc, làm sao có thể diễn đạt ý mình một cách trọn vẹn và rõ ràng
đến vậy trong khoảnh khắc ngã xuống? Mà cái câu “Dịch nhi, đi tra xem”
kia lại hiểm ác đến chừng nào! Nếu Ninh Dịch không đoán ra Thiên Thịnh
đế không trúng độc, mà dựa vào quyền lực được trao qua câu nói này để
dấy can qua, vậy thì giờ đây, thứ đang chờ đợi y sẽ là gì?

Tâm kế hoàng gia, xoay chuyển khôn lường, một giây bất cẩn, ý trời

lạnh băng!

Nàng thoáng thất thần, chợt thấy ngón tay bị người ta nắm lấy, rồi

nghe tiếng cười khe khẽ của Ninh Dịch vang lên bên tai, “Tay nàng lạnh
quá, đang lo lắng cho ta sao?”

Phượng Tri Vi chợt bừng tỉnh, mỉm cười với y, “Dạ phải, tôi lo không

thu được tiền rượu nho.”

“Nữ nhân vô tình…” Tiếng cười trầm thấp của Ninh Dịch vang lên

bên tai , hơi ấm thổi qua khiến nàng hơi nhồn nhột. Nàng lùi lại, Ninh Dịch
bèn tiến thêm một bước, ghé vào tai nàng cười nói: “Nàng vô tình, ta lại
không dám vô tình. Câu nói trước kia là ta lừa nàng đó, ta thật sự lo lắng
cho nàng…”

Phượng Tri Vi lập tức nở nụ cười giả lả với y, chuẩn bị phản bác, lại

nghe y giwor giọng thân mật “…Lo nàng trái có sói phải có hùm, bị người
ta xơi tái cũng không biết..”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.