HOÀNG QUYỀN - Trang 716

Phượng Tri Vi gật đầu, trong lòng suy nghĩ nên làm sao để đuổi đại

vương quái gở kia đi. Nhưng nàng không được nhìn nên cũng không thể
mò ra phương hướng chính xác, mục tiêu lại nhỏ,lỡ đâu ra tay mà không
trúng, độc vật ở đầu vuốt đại vương đã lao tới, thì biết ngăn cản thế nào?

Đây có lẽ là nguyên nhân Ninh Dịch chờ đến bây giờ vẫn chưa ra tay.

Phượng Tri Vi âm thầm bội phục định lực của Ninh Dịch – nước đá

trong đây lạnh lẽo thấu xương, nàng chạy vào từ trong dám cháy bên ngoài,
mang theo hơi nóng hầm hập mà giờ nãy cũng bắt đầu thấy lạnh buốt tim
gan. Hôm qua Ninh Dịch rõ ràng đã say đến độ cả người mềm nhũn vô lực,
mà hôm naay gắng gượng ngồi đó chống đỡ đến tận bây giờ, chẳng biết y
chịu đựng bằng cách nào nữa.

Đang ngồi thừ ra khó xử, cổ tay áo lại đột ngột động đậy. Hai con bút

hầu chui ra, nhìn đông ngó tây một hồi, hình như rất ghét hơi lạnh bửa vây
bốn phía. Phượng Tri Vi chợt động lòng, nhớ ra trong ngọn lửa nóng rực
vừa rồi, hai con bút hầu vẫn yên yên ổn ổn nằm trong túi nơi tay áo nàng,
không kêu không quậy, xem ra chúng không sợ lửa.

Rất hiếm gặp loài thú nào không sợ lửa, giống bút hầu này quý hiếm lạ

lùng, xuất xứ từ một nơi còn thần bí mênh mang hơn là mười vạn dặm núi
cao ở Mân Nam, liệu có điểm nào kì diệu chăng?

Nàng lặng lẽ xoay cánh tay sang một hướng khác, nhắm thẳng vào

nhãn cổ kia.

Hai con bút hầu ngẩng đầu lên, chợt thấy đôi mắt biếc diễm lệ ấy.

chúng đột ngột kêu chít chít, nhảy bắn lên như tia chớp.

Ánh vắng chợt lóa, đôi mắt xanh biếc kia xoay về bên này. Nghe tiếng

kêu chút chút ấy, ánh mắt lập tức chớp giật liên hồi, lập lòe như đốm ma
trơi, sau đó hạ giọng gầm gừ, giọng điệu cảnh giác mà uy hiếp.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.