HOÀNG QUYỀN - Trang 734

Là mười một năm về trước, khi mẹ thiêu cháy căn nhà rồi đưa hai tỷ

đệ nàng rời khỏi ngọn núi họ đã ẩn cư?

Là mười hai năm về trước, khi nàng vô tình bắt gặp mẹ đốt vàng mã

cho một người chưa biết tên, rồi bị trách móc nặng nề?

Nàng đã không còn nhớ rõ nữa, chỉ biết giọt lệ rơi lúc này vô cùng xa

lạ, mà vô cùng chân thật.

Nước mắt dần khô trên đầu ngón tay, nàng ngơ ngẩn hồi lâu, dồn chút

sức lực cuối cùng, muốn đẩy thi thể này ra, để lộ Ninh Dịch bên dưới. Khi
còn chưa xác định được Ninh Dịch có thật sự bỏ mạng hay không, nàng
không muốn lãnh phí thời gian cho việc khóc lóc.

Nếu xác định y đã bỏ mạng, nàng cũng sẽ không phí thời gian khóc

lóc. Y, Thuần Vu, lại thêm mấy trăm vệ sĩ đã chết, tính mạng của những
người này - việc nàng phải làm, thật sự còn nhiều lắm.

Tay vừa mới vươn ra, chợt có tiếng người khàn khàn uể oải nói: “Rốt

cuộc nàng muốn đợi đến bao giờ mới chịu sờ ta?”

Bàn tay Phượng Tri Vi đông cứng giữa không trung, đến khi lấy lại

phản ứng, lập tức siết lại thành nắm đấm, đấm vào ngực người bên dưới
một cú không nặng cũng không nhẹ.

Cất tiếng “ây da”, trong giọng nói Ninh Dịch pha thêm chút ý cười,

“Đúng là một bà thím độc ác.”

Lại hỏi: “Vừa rồi nàng đứng ngây ra đó cả buổi làm gì thế?”

Phượng Tri Vi mím môi không nói, chạm vào thân thể nằm bên dưới

y, thấy nó đã lạnh ngắt, chắc là trong khi rơi xuống Ninh Dịch đã giết chết
đối phương, dùng đối phương làm tấm đệm thịt. Nàng cảm thấy nhẹ nhõm,
liền hỏi: “Ngài không bị thương chứ?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.