HOÀNG QUYỀN - Trang 735

“Không sao.” Ninh Dịch đáp, “Hình như chỉ bị trật chân thôi.”

“Không ngã hỏng đầu óc chứ?”

Ninh Dịch kinh ngạc, nghĩ bụng nàng mới giống như vừa ngã hỏng

đầu. Đang định xỉa lại nàng, chợt nhớ đến giọng nàng run rẩy gọi mình ban
nãy, cõi lòng mềm nhũn, thành thành thật thật đáp: “Ờ.”

“Vậy là tốt.” Phượng Tri Vi cười cười, bỗng dưng ngã gục trong lòng

y, “Cuối cùng tôi cũng có thể ngất đi …”

Khi Phượng Tri Vi tỉnh lại, nàng chỉ cảm thấy toàn thân đau nhức, cứ

như đã trải qua một quãng lặn lội rất xa, hay vừa mới đánh nhau một trận
tưng bừng với hàng vạn người trong mơ vậy.

Nàng có chút ngẩn ngơ, thẫn thờ nằm ngủ ở đó, lại cảm thấy trên

người ấm áp. Cúi đầu nhìn xuống, ngoại bào của Ninh Dịch đang đắp trên
người nàng.

Vầng dương đã mọc lên, nhưng chiếu xuống đáy vực chỉ là những tia

sáng lờ mờ. Ninh Dịch ngồi đối diện với nàng, chỉ mặc trung y, đang nhắm
mắt điều hòa hơi thở. Giữa sương khói màu ngà, trông mắt mày y đẹp đẽ
khác thường.

Phượng Tri Vi đưa mắt nhìn xung quanh, cảm thấy chỗ này không

giống nơi mình ở lại tối hôm qua. Bên dưới là thảm cỏ mềm mại, cách đó
không xa là nước chảy róc rách. Ninh Dịch bị trặc chân, chẳng biết đã làm
thế nào để đưa một thiếu nữ phổng phao như nàng đến đây.

Lẽ nào là túm chân nàng kéo đến đây? Phượng Tri Vi vội vã kiểm tra

khắp thân thể mình, sợ nó hằn thêm vô số vệt xây xát.

Những cử động nho nhỏ của nàng phát ra rất nhiều âm thanh, khiến

Ninh Dịch ngồi đối diện bị đánh thức. Y mở to mắt, nghe những động tác

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.