HOÀNG QUYỀN - Trang 762

Phượng Tri Vi bất đắc dĩ nhìn hắn cẩn thận thu bao vải đựng đồ lại.

Lúc này Ninh Dịch đột ngột đứng lên dìu nàng, bảo: “Cẩn thận một chút,
chắc là gặp mưa bị cảm lạnh thôi, để ta đỡ đệ đi nhà xí.”

Mọi người thấy họ rời đi, thủ lĩnh kia hất hàm, ra hiệu cho Ngưu Kỳ

bám theo sau.

Phượng Tri Vi vịn vào Ninh Dịch tiến về phía trước, nhưng khóe mắt

lại nhìn chằm chặp chuyện xảy ra sau lưng, ánh mắt xẹt qua nỗi thất vọng –
đối phương vẫn chưa yên tâm về họ, phái người đi theo, hơn nữa Ngưu Kỳ
lại không mang cái gói chứa bức họa theo.

Nàng ghé tai Ninh Dịch, nhanh chóng kể lại đầu đuôi mọi chuyện.

Ninh Dịch thoáng trầm ngâm, rồi thì thào bên tai nàng: “Tiêu diệt từng
phần.”

Phượng Tri Vi im lặng, thầm nghĩ tuy phương án này mạo hiểm,

nhưng bây giờ cũng chẳng còn cách nào khác. Hai người không thể thoát
khỏi đám người này, cũng tạm thời không có cách nào thủ tiêu bức họa,
Ngưu Kỳ quay về tiện tay lật ra xem là thấy ngay. Nên dù sao đi chăng nữa,
Ngưu Kỳ cũng không thể trở về.

Nếu muốn giết Ngưu Kỳ, thì việc này sẽ không che giấu được lâu.

Một khi đối mặt với vòng vây của bọn chúng, hai người sẽ hoàn toàn không
còn đường sống, cho nên đã giết một người là nhất định phải giết hàng loạt,
ra tay trước mới chiếm được sinh cơ.

Giết thế nào để đạt hiệu quả cao nhất, đây là một vấn đề hết sức quan

trọng.

Việc cấp bách trước mắt là giết Ngưu Kỳ.

Hai người vừa đặt chân vào nhà xí, Ngưu Kỳ đã sải bước theo vào,

giành trước một nhà xí, cởi quần ra tháo dạ ầm ầm, ngửa đầu cười nói: “Mẹ

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.