HOÀNG QUYỀN - Trang 767

Không biết đã qua bao lâu, đến khi Phượng Tri Vi sắp đầu hàng cơn

buồn ngủ mà nhắm nghiền đôi mắt, thì Ninh Dịch bỗng dưng véo thật mạnh
vào lòng bàn tay nàng.

Phượng Tri Vi bừng tỉnh, lập tức nhận ra một nam tử nằm cách mình

không xa đang phát ra tiếng rên rỉ khe khẽ.

Phát tác rồi sao?

Phượng Tri Vi mừng rỡ, rồi nàng phát hiện ra đám người còn lại

không có động tĩnh gì cả. Có lẽ do công lực của chúng có người cao người
thấp, cho nên thời gian phát tác cũng có người ngắn người dài.

Người này vừa phát ra tiếng động, tên gác đêm đã vội vàng chạy tới,

cúi đầu khẽ gọi: “Phi Tử, ngươi làm sao thế?”

Hắn bỗng cảm thấy hậu tâm mình lạnh toát.

Đáy lòng hắn cũng lạnh toát, bản năng mách bảo hắn quay đầu lại,

nhưng đầu hắn vĩnh viễn không thể xoay được nữa.

Phượng Tri Vi nhẹ nhàng đỡ lấy thân thể gục xuống của hắn, đặt hắn

ngồi tựa vào khoảng tối đằng sau cột nhà, thoạt nhìn giống như đang điều
hòa hơi thở.

Kẻ bị độc tính phát tác cảm thấy mặt mình nóng bừng lên, có thứ chất

lỏng ấm áp rơi đầm đìa trên mặt, mở mắt ra chợt thấy bốn bề dâng lên màn
sương dày đặc, phía sau màn sương thấp thoáng một khuôn mặt tươi cười
dịu dàng, rồi nụ cười ấy trở nên dữ tợn, ngày càng áp sát.

Hắn ngẩn ngơ, muốn đưa tay ra nắm thanh kiếm đặt bên cạnh, lại cảm

thấy cánh tay mỏi nhừ, sau đó lồng ngực đau đớn. Trong ý thức cuối cùng
của hắn, có thứ gì đó phóng lên cao rồi đổ rào rào xuống mặt mình, đó là
một thứ chất lỏng ấp áp lại hơi tanh tanh giống như lần trước.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.