HOÀNG QUYỀN - Trang 770

Luồng kình phong kia rất đỗi dữ tợn, ập thẳng vào mặt khiến người ta

ngạt thở. Phượng Tri Vi nâng kiếm, mới nâng lên nửa chừng đã cảm thấy
lồng ngực đau đớn, cánh tay rũ xuống không nghe lời mình nữa.

Đúng lúc nàng tự nhủ mạng mình thôi thế là xong, thì thân thể đột

ngột bị người ta đụng trúng. Trong lúc lộn nhào bay ra, nàng thấy Ninh
Dịch lướt ra như một tia chớp, thay nàng lướt đến bên dưới người kia, quỳ
xuống ngả người ra đằng sau, trượt qua theo thế Thiết Bản Kiều, khuỷu tay
lật lại, lóe lên một luồng sáng.

“Xoẹt”, máu tươi trộn lẫn nội tạng tuôn ra ào ào, một vết thương đáng

sợ chạy dài từ ngực xuống đến bụng. Kẻ kia la hét điên cuồng, liều mạng
nhảy lên, trong cơn mưa máu dưới ánh trăng, Ninh Dịch sắc mặt như tuyết,
cười nhạt chém ngang một đao.

Người kia nặng nề rơi xuống đánh “bịch”, khi chạm đất máu tươi phun

ra bắn thẳng vào mặt Ninh Dịch.

Trong tiếng gầm giận dữ xung quanh, Phượng Tri Vi đã lấy lại hơi, lúc

này nhào tới, đưa tay kéo Ninh Dịch trốn vào thiên điện, vừa bước qua cửa
lập tức nhấc chân đá một cú thật mạnh lên cửa điện để đóng nó vào.

Gần như đúng vào khoảnh khắc cửa điện đóng lại, đủ loại ám khí lao

tới như mưa dập gió vùi, liên tục cắm vào cửa điện tạo ra những tiếng phập
phập, khiến tấm gỗ vốn đã mục nát phân nửa tróc ra từng mảng bắn ra bốn
phía.

Phượng Tri Vi nghe tiếng ám khí bắn ra mạnh mẽ, âm thầm cảm thấy

may mắn vì mình phản ứng đủ nhanh. Sau cơn kinh hoàng mới hơi bình
tĩnh, nàng quay lưng tựa vào cửa điện, định thở dốc lấy hơi.

Bỗng Ninh Dịch vươn tay, kéo nàng ra.

“Rắc!”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.