HOÀNG QUYỀN - Trang 772

người, là những kẻ võ công khá cao cường. Tình thế lúc này, đã tồi tệ đến
không thể tồi tệ hơn.

Gian ngoài ồn ào một hồi rồi chìm vào im lặng, hẳn bọ chúng đã biết

họ không thể chạy thoát, lại lo ngại chất độc trong người mình, nên mới
tạm thời muốn điều tức ép độc ra.

Bầu không khí yên ắng đến căng thẳng, nặng nề đè nén lòng người.

Hồi lâu, Ninh Dịch vịn tường ngồi xuống, vẫy vẫy tay với Phượng Tri

Vi, “Đến đây, ngồi xuống.”

Phượng Tri Vi cười cười, bước qua, tìm mấy tấm màn vải cũ chất

thành một đống rồi đốt lên, ngồi trước đống lửa mà sưởi ấm cùng Ninh
Dịch.

Hai người đều là nhân kiệt, đều có sự bình tĩnh mà người thường

không thể sánh bằng. Nhích lại gần ngọn lửa đang từ từ bốc cao, nghe tiếng
mưa rơi rả rich như có như không bên ngoài, trên gương mặt phản chiếu
ánh lửa ửng hồng là thần sắc nghiêm nghị không hề sợ hãi.

Hồi lâu, Phượng Tri Vi mở lời: “Ninh Dịch.”

“Ừ.”

“Lần này chúng ta không được may mắn cho lắm.” Phượng Tri Vi ho

khan vài tiếng, lặng lẽ lau đi vệt máu tươi in trên khóe miệng, nghiêng đầu
mỉm cười với Ninh Dịch, “Có thể phải chết trong đây.”

Nàng mỉm cười với Ninh Dịch như thế, lại cảm thấy nụ cười cũng dần

dần đông cứng trên gương mặt, tim đập lúc nhanh lúc chậm như nổi trống,
trước mắt từng cơn tối mịt. Hai ngày hai đêm bôn ba cực nhọc hết sức căng
thẳng, bị nội thương vẫn không được nghỉ ngơi, nàng biết mình đã như nỏ
mạnh hết đà. Mà tệ hơn nữa là, luồng nhiệt trong cơ thể xưa nay vẫn luôn

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.