HOÀNG QUYỀN - Trang 774

Nam nhân này ồn ào quá… Phượng Tri Vi dùng tư duy lúc này đã vô

cùng chập chạp để ngẫm nghĩ mấy câu hỏi của Ninh Dịch, chỉ cảm thấy
đầu óc càng nghĩ càng xoắn tít mù, liền ngã bịch vào lòng người, thì thào:
“… Đều là những câu hỏi ngu ngốc…”

Ninh Dịch ôm lấy nàng, nháy mắt sau đầu óc cũng choáng váng. Ban

đầu y cứ ngỡ mình cũng mệt mỏi, rồi lại nghĩ mình bị Phượng Tri Vi đụng
trúng. Kế đó chóp mũi chợt ngửi thấy một mùi hương kì lạ, y giật mình vỡ
lẽ.

Đám giang hồ kia đang đun hương độc ngoài cửa!

Phượng Tri Vi giao chiến lâu dài, sức cùng lực kiệt nên mắc mưu

trước. Y lo lắng cho nàng, nhưng đôi mắt lại không nhìn rõ, nên không hề
phát hiện.

Bấy giờ y cũng cảm thấy sự mệt mỏi trong cơ thể nháy mắt đã dâng

lên ào ào kèm theo cơn đau mãnh liệt. Hơi thở y nghẹn lại, chân mày khóe
mắt lộ ra sắc xanh nhạt.

Chính mình… cũng sắp gục ngã rồi…

Ôm chặt Phượng Tri Vi trong lòng, thân thể mảnh mai của nàng cuộn

lại thành một khối nho nhỏ trong vòng tay y, như một đứa bé con. Có vài
chỗ mềm mại chạm vào y, ấm áp nhu nhuyễn, khiến người ta liên tưởng
đến mọi vật yêu kiều non mịn trên thế gian. Lúc này đây y lại hoàn toàn
không có tâm trí mà mơ mộng, chỉ muốn ôm chặt nàng vào lòng, cứ thế
ngồi xuống, cho đến cuối con đường.

Lẽ ra y phải không cam lòng, một mảnh hùng tâm, vương đồ bá

nghiệp, lại gãy kích trong một ngôi chùa đổ nát ở núi Kị Dương, đây là
chuyện hoang đường biết mấy. Nhưng đến khi thật sự rơi vào hoàn cảnh
này, dường như y cũng không còn hơi sức đâu mà ảo não hay không cam

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.