HOÀNG QUYỀN - Trang 819

Cố Nam Y cảm thấy cảm giác này thần bí không sao tả được, khiến

một người không đủ kiên nhẫn như y bỗng dưng nảy ra ý muốn thăm dò.
Sau nhiều lần cân nhắc, y chọn cách lấy ngón tay túm chặt thảm cỏ trên
mặt đất, không hề nhúc nhích, nhằm kiếm chế y muốn hất bàn tay kia ra,
khiến cảm giác kì lạ kia dừng lại trên mu bàn tay mình lâu hơn chút nữa,
cho đến khi y hiểu rõ mới thôi.

Phượng Tri Vi không biết sự hi sinh và tranh đấu mãnh liệt trong lòng

Cố thiếu gia lúc này, càng không biết thảm cỏ dưới bàn tay của Cố thiếu gia
đã bị phá hủy thành một diện mạo hoàn toàn mới. Tay nàng thoáng dừng lại
trên mu bàn tay của Cố Nam Y, chợt nhớ ra tính tình quái gở của y, vội vã
thu về.

Cố thiếu gia rụt tay lại, xoa xoa lên mu bàn tay mình.

Động tác này khiến Phượng Tri Vi thấy mà khó xử, còn tưởng y ngại

mình bẩn, bèn vội vàng nói lảng sang chuyện khác, đưa tay hái từ trên cây
xuống một phiến lá hẹp dài, cuốn lại rồi nói: “Dạy huynh một phương pháp
tránh bị lạc đường.”

“Giống cây này mọc khắp đại giang nam bắc của Thiên Thịnh,” Nàng

cẩn thận đưa cho Cố Nam Y nhìn rõ đường gân trên lá cây kia, “Gân lá này
hết sức kì lạ, giống như một gương mặt người. Về sau chúng ta đi đến đâu,
nếu lạc mất nhau, thì dù có gấp gáp đến đâu bất tiện đến đâu, chúng ta cũng
đừng quên vẽ lại họa tiết này dưới gốc loài cây này khi đi ngang qua, về
sau muốn tìm ra nhau cũng tiện.”

“Có kí hiệu.” Cố Nam Y nói.

Phượng Tri Vi hiểu ý của y là hai người vốn đã có kí hiệu liên lạc,

mỉm cười lắc đầu, “Kí hiệu kia là giữa huynh với tổ chức của huynh, giữa
tổ chức của huynh với tôi, không phải giữa tôi và huynh. Huynh không cần

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.