HOÀNG QUYỀN - Trang 84

bạc, lại thấy Phượng Hạo nói dăm ba câu cho mẹ về trước, lén lén lút lút
nhìn quanh quất bốn bề, khóe môi bất giác nở một nụ cười mai mỉa.

Tiền tiêu vặt cả tháng của mẹ chỉ có vẻn vẹn một lượng bạc, nếu nó

thật sự được dùng để mua tấm áo cho thằng con quý từ thì cũng được thôi,
chỉ sợ là nó sẽ chui vào túi các cô nương ở Lan Hương viện.

Tiền một tháng nhịn ăn nhịn tiêu, đem đi cho kỹ nữ mua món kẹo hạt

dưa ngào đường ăn một nửa vứt một nửa.

Nàng cười lạnh nhạt, không muốn nghĩ đến hai mẫu tử hòa thuận kia

nữa, cũng không muốn chạm mặt đệ đệ trong viện lúc này, bèn dứt khoát
dựa vào góc tường, lấy một miếng cơm nếp nhồi ngó sen ra ăn.

Ăn được một nửa, trong lúc vô tình liếc ngang ngó dọc, Phượng Tri Vi

giật mình.

Trên bức tường sau vỉện, sao lại có mấy dấu chân người giẫm lên?

Phượng Tri Vi ngẩng đầu, phát hiện mặt tường nay thật ra rất khuất,

một gốc đại thụ cành lá sum suê chỉ cách tường sau của Lan Hương viện có
ba thước, tán cây chạm vào đầu tường. Nhìn dấu chân giẫm trên tường thì
thấy rõ ràng có người từng trèo lên cây rồi đu sang đầu tường, xâm nhập
vào Lan Hương viện.

Phiêu kỹ trộm? Hay có cô nương nào lén gặp tình lang nghèo khó?

Đang phỏng đoán, chợt nghe lá cây trên đầu rì rào lay động một chặp,

giữa tán cây lộ ra một đôi chân đi giày vải đế mỏng, liền đó, một cặp mông
mặc quần màu nguyệt bạch bò xuống khỏi đầu tường rồi ghé thăm tán lá
cây. Cặp mông này ngồi vững trên ngọn cây, không hề vội vã tuột xuống,
hình như rất an nhàn thoải mái ngồi trên cao nhìn ngắm phong cảnh bốn
phương.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.