HOÀNG QUYỀN - Trang 878

“Liên quan gì đến hắn?” Yên thái công còn chưa mở lời, cô gái ngồi

tít cuối hàng đã đột ngột cất giọng lạnh lùng, “Vụ hoàng thương rõ ràng là
đại ca ta làm!”

“Hoài Doanh!” Một nam tứ trung niên hạ giọng quát, “Coi chừng thất

lễ!”

Nàng ta tỏ vẻ căm phẫn, ngạo nghễ quay đầu đi.

Phượng Tri Vi chậm rãi buông chén trà.

Nàng không hề tỏ ra tức giận, cũng không tỏ thái độ gì khác, nhưng

chính sự bình thản và trầm luân ấy khiến bảy tám người ngồi xung quanh
đều cảm thấy bầu không khí trong lều trở nên âm trầm lạnh lẽo. Họ vốn
đang ngồi rất rộng rãi, mà tự nhiên cảm thấy chật chội, ai nấy đều bất an
cực quậy thân thể.

Phượng Tri Vi vẫn trầm ngâm, mọi người cũng dần dần có vẻ hổ thẹn,

nhìn nàng hơi bối rối.

Một lúc sau Phượng Tri Vi mới thản nhiên nói: “Trà nguội rồi.”

Nói vậy là có ý gì? Người trong Yên gia bị sự lặng im của Phượng Tri

Vi đè nén đến bất an, nghe câu nói không liên quan này của nàng họ đều
đưa mắt nhìn nhau. Yên Hoài Thạch đứng lên từ góc tối ở gần cửa, nói:
“Chỗ này không đủ người hầu hạ, để tôi đi pha trà.”

“Khoan đã.” Phượng Tri Vi cười cười, “Ngươi là một đại nam nhân,

hấp tấp đi pha trà rót nước làm gì? Yên gia các ngươi là đại tộc ở Hoàng
Hải, quy củ nghiêm ngặt, ở chỗ nghị sợ toàn nam tử này, ai nên đi hầu hạ,
thái công đương nhiên phải biến, không cần ngươi bận tâm.”

Yên thái công giật mình, mặt mày tái trắng, lập tức bảo: “Dạ, là lão hủ

thất lễ. Hoài Doanh, con không mau đi pha trà rót nước cho khâm sai đại

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.