HOÀNG QUYỀN - Trang 89

Đám người kia khí thế hùng hồn lao tới, bà thím đi đầu vung dao hét

lớn: "Đáng chém nghìn dao, dám lén lút ăn vụng sau lưng lão nương! Hôm
nay không hoạn ngươi thì họ ta phải viết ngược lại!"

Bàn chân to bè rầm rầm lao tới, cứ đinh ninh sẽ tóm được lão chồng

mất nết nhà mình, ai ngờ lại thấy một thiếu niên áo xanh đang cúi đầu trêu
ghẹo một người đàn bà.

Người đàn bà cài hoa lụa, che tấm sa thêu, bị thiếu niên che khuất

người, chỉ hé ra một nửa gương mặt với nước da xam xám xịt.

Nghe thấy tiếng người, thiếu niên quay đầu, để lộ gương mặt lạ lẫm

trông rất bình thường, có vẻ ngạc nhiên và hơi khó chịu.

Người đàn bà cài hoa kia thấy nhiều người xuất hiện, có vẻ xấu hổ cực

kỳ, đưa ống tay áo lên che mặt, run rẩy sợ hãi.

Hai người trước mặt đều chẳng liên quan gì đến đương sự, tưởng đâu

chuyến này nhất định sẽ tóm được con quỷ phong lưu nhà mình, ai dè lại
phá hỏng chuyện vui của người ta. Bà thím phốp pháp bỗng cảm thấy
ngường ngượng, xấu hổ gật đầu một cái rồi vung tay, nương tử quân lập tức
hò hét kéo đi.

Bên dưới cánh tay của Phượng Tri Vi, ông chú đẹp trai thở phào nhẹ

nhõm.

Mỉm cười thu cánh tay về, Phượng Tri Vi ngăn đối phương nói cảm

ơn, xòe tay ra đếm, "Bốn thước lụa thêu hoa vàng do vùng Giang Nam sản
xuất, năm đóa hoa lụa rắc bột vàng mới nhập của Phong Nghi trai, một cân
cơm nếp nhồi ngó sen của Tứ Phương trai, tổng cộng là mười sáu lượng
tám tiền bạc, cảm ơn."

Thắt lưng đang khom xuống của người kia cứng lại nửa chừng, hồi lâu

mới xịu mặt ngẩng đầu, dẩu môi hỏi: "… Có cho nợ không?"

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.