HOÀNG QUYỀN - Trang 926

Lưng nàng kề sát vào lồng ngực Ninh Dịch, cảm nhận được hơi ấm

của da thịt, chợt nhớ ra vừa rồi có một khuôn mặt từng uyển chuyển mềm
mại vùi vào lồng ngực này. Đôi mắt lóe sáng nhàn nhạt, nàng lặng lẽ lùi lại
một chút, cười nói: “Đã khuya rồi, sáng mai còn phải dậy để bàn bạc với
quan phủ Hoàng Hải, ngài vẫn nên ngủ đi thì hơn.”

“Mỗi lần nàng mất hứng, lại đổi cách xưng hô trang trọng với ta.”

Ninh Dịch không buông tay, giọng nói có phần rầu rĩ, “Nghe cực kỳ khó
chịu.”

Phượng Tri Vi lập tức nói: “Dạ, dạ, ngài còn chưa đi ngủ sao?”

“Phải hung hăng hơn một chút.” Ninh Dịch ôm lấy vai nàng, gác cằm

bên tóc mai nàng, khẽ khàng thổi những sợi tóc ngắn tản ra bên tai nàng,
“Ngữ điệu phải lạnh lùng hơn một chút, xa cách hơn một chút.”

Phượng Tri Vi co giật khóe miệng, “Ngài còn chưa chịu đi ngủ!”

“Quá máy móc.” Ninh Dịch nghịch tóc nàng, quấn từng vòng lên ngón

tay, “Nghe rất giả.”

Chuyện quái quỷ gì đây? Điện hạ cuồng tự ngược sao?

Phượng Tri Vi vừa giận vừa buồn cười, tức nước vỡ bờ thốt ra một

chữ, “Ngủ!”

Lời vừa nói ra liền cảm thấy mình lỡ miệng, mặt còn chưa kịp ửng

hồng thì Ninh Dịch đã bật cười ha hả.

“Nàng xem, Cố Nam Y nói ‘ngủ’ với nàng đã tính là gì? Ta có thể

khiến nàng nói ‘ngủ’ với ta.” Y nắm tay Phượng Tri Vi, xoay người bước
về phía giường, “Bản vương chiêu hiền đãi sĩ, rất nghe lời can gián. Nàng
nói ngủ, vậy ta ngủ.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.