HOÀNG QUYỀN - Trang 967

“Để cô ấy qua đây.” Phượng Tri Vi ra lệnh, hộ vệ liền tránh đường.

Hoa Quỳnh hơi chật vật leo xuống cây, cũng không tiến tới hàn huyên với
họ, mà chạy thẳng đến cửa từ đường.

Vừa bước qua, vừa rút từ sau lưng ra một đôi đinh ba.

Phượng Tri Vi lại “hự” một tiếng, trợn mắt há mồm.

Đây không phải là đến làm loạn chứ?

Nàng không yên tâm cho lắm, đành phải đi theo nàng ta. Hoa Quỳnh

đi đến trước cửa từ đường, bắt đầu gõ cửa, vừa gõ vừa lên giọng: “Yên
Trường Thiên, trưởng tôn dòng đích đời thứ bảy trăm ba mươi hai của Yên
thị, cầu kiến Tông chủ!”

Phượng Tri Vi và Ninh Dịch đưa mắt nhìn nhau, thầm nghĩ gần đây

giao thiệp với Yên gia mà chưa bao giờ nghe thấy cái tên này, lại còn là
trưởng tôn Yên thị?

Vả lại đây rõ ràng là một cái tên con trai, cô gái này chẳng phải đã nói

tên mình là Hoa Quỳnh sao?

Cửa từ đường e dè cẩn thận mở ra một khe, một khuôn mặt thò ra một

nửa, hình như là gã Yên Hoài Viễn kia. Đầu tiên hắn xanh mặt liếc Ninh
Dịch và Phượng Tri Vi, sau đấy mới nhìn sang Hoa Quỳnh, hình như khẽ
run lên, rồi lập tức mở mồm chửi rủa.

“Con góa non này! Tiện nhân! Yên Trường Thiên cái gì chứ? Yên

Trường Thiên là ai? Yên gia đến giwof mới chỉ nhập phổ bảy trăm ba mươi
mốt đời, lấy đâu ra đời thứ bảy trăm ba mươi hai? Một đứa khác họ như
ngươi dám đến gõ cửa từ đường, dám ăn nói bậy bạ ở từ đường, ta giết
ngươi luôn bây giờ!”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.