HOÀNG QUYỀN - Trang 985

Ba ngày sau Cố Nam Y ra tay, điểm huyệt đạo của Ninh Dịch rồi

quẳng ra ngoài, còn y lại kéo một cái giường khác đến ngủ. Ngủ một giấc
lại cảm thấy bức bối khó chịu, bèn dứt khoát nằm ngủ trên tấm lót chân
trước giường. Y nằm trên tấm lót chân bằng gỗ gụ, từ từ cuộn tròn thân
hình cao lêu nghêu của mình lại, trong cơn mơ màng y nhớ Phượng Tri Vi
cũng từng cuộn người ngủ trên tấm lót chân kê trước giường ý thế này, mỗi
lần tỉnh lại lúc nửa đêm y đều có thể nhìn thấy nàng nghiêng mặt nằm ngủ,
ôm chặt chăn bông giống như thấp thỏm không yên, bờ mi dài rủ xuống,
dưới mắt in một đường cong hình cung dịu dàng.

Khi đó y cảm thấy nàng ngủ thật sự rất ngon, tấm lót chân có lẽ rất

thoải mái. Bây giờ y mới biết, hóa ra chẳng hề thoải mái chút nào.

Dù không thoải mái y vẫn nằm ngủ yên lành, mong chờ Phượng Tri Vi

cũng sẽ đột ngột tỉnh giấc, nghiêng người nhìn y, giống như trước kia y hay
nhìn xuống nàng lúc nửa đêm vậy. Đến khi ấy y nên nói gì nhỉ? Phải suy
nghĩ kĩ càng mới được.

Nhưng chờ tới chờ lui, từ đầu đến cuối Phượng Tri Vi vẫn không

nghiêng người nhìn xuống; y đã nghĩ ra mình nên nói gì, nhưng chẳng có
cơ hội mà nói. Y nhắm mắt lại, cảm thấy mùi vị của muộn phiền lại dâng
lên. Trời đêm thu không hiểu sao lại giá buốt đến thế, lặng lẽ ngấm vào
trong xương cốt y.

Sau này y không đợi nữa, y đã quen ngủ trên tấm lót chân, lâu rồi lại

thấy tiện. Cảm thấy nàng nóng, bèn vươn tay đắp túi chườm đá cho nàng,
cảm thấy nàng lạnh đi, thì vươn tay ra kéo chăn và đốt chậu than, không
gây trở ngại gì đến giấc ngủ của y.

Có một đêm mưa bụi mịt mờ, Ninh Dịch ngồi trong phòng, Cố Nam Y

ngủ trên nóc nhà không buồn xuống. Trong mưa rơi, tiếng kèn lá nghe ngân
nga dai dẳng, như miết vào lòng người nhói buốt. Mọi người đứng chờ
trong viện, nghe tiếng cửa giấy chậm chạp mở ra, đại phu ưu tú nhất Hoàng

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.