HOÀNG THƯỢNG ĐỪNG NGHỊCH - Trang 288

Cánh tay duỗi ra, ngón tay cuộn tròn lại, chậm rãi nắm thành quyền,

trong mắt Ngu Đường bắt đầu nổi lên sát ý.

Tống Tiêu ngáp một cái, thân thể này bởi vì lúc trước bệnh tật, ít khi vận

động cho nên vô cùng yếu ớt, chơi bóng một hồi đã mệt đến mức không
muốn cử động. Tống Tiêu cảm thấy cổ mình không thể chống đỡ được cái
đầu nặng tri hj như vậy. Cảm giác hoàng thượng đang ở bên cạnh, liền lười
biếng ngã qua, trộm gác đầu lên bả vai hắn.

Tóc nhung mềm mại lay động trên cổ ngưa ngứa, đồng thời cảm nhận

được bả vai nặng xuống. Ngu Đường sửng sốt một lúc, chỉ cảm thấy cảm
giác ngứa ngáy trên cổ một đường lan xuống tận tim, sát ý trong mắt lập
tức tan biến không còn một mảnh.

Nữ hầu cầm bình pha lê đi lại, rót cho Trình Hân Nhiên một ly, cũng

châm đầy ly nước sắp cạn của Tống Tiêu.

"Diễn đàn Thánh Mông đang cần thêm nguồn tài trợ, cậu có hứng thú gia

nhập hay không?" Trình Hân Nhiên khép hai chân lại, đặt chênh chếch, tư
thế ngồi tiêu chuẩn mà ưu nhã, phối hợp bộ váy ôm hông màu xanh ngọc
có chút thành thục, thoạt nhìn rất giống như đang bàn chuyện làm ăn trọng
đại gì đó.

Hiện tại Thánh Mông vẫn chưa có trang mạng truyền thông chính thức,

diễn đàn tư nhân này liền trở thành nơi duy nhất có thể trao đổi giữa các
học sinh. Đây là do năm ngoái Trình Hân Nhiên và hai chị em tốt hùn vốn
mở ra, bây giờ sắp đến kỳ thêm phí, bọn họ không để ý chút tiền này, mà là
nếu như có Ngu Đường gia nhập, sẽ làm bọn họ nở mày nở mặt.

"Website chính thức tháng sau là dựng xong, Công bộ cũng đã bắt tay

vào làm." Ngu Đường nói xong, lặng lẽ dùng cằm cọ cọ cái đầu xù trên vai
mình một cái.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.